Tác giả: Trần Mạnh Hảo
Tự Tại
Ta tự tại như núi. ta tự tại như trời. không em dù tự mãi. tự nào là tự...
Tuổi Xuân
Tuổi thơ ngủ quên đón năm mới. sáng ra lo tuổi rớt vào đêm. nay giao thừa đến thời gian đuổi. chạy với mùa xuân tuổi cuối...
Về Sợi Lông Tơ
Soi mặt mà kinh ngạc. già rồi còn lông tơ. mượn má mình để mọc. sợi lông sao ỡm...
Vi Mô Và Vĩ Mô
Mặt trời quá vĩ đại. hạt sương quá nhỏ nhoi. mặt trời không mang nổi. dù một hạt sương rơi. nhưng trong giọt sương ấy. có bao nhiêu mặt...
Vịnh Cái Thớt
Số phận cho ta làm mặt thớt. kể gì thịt cá nát đời nhau. sinh ra là để người ta chặt. ta chỉ ăn toàn những vết...
Vợ Chồng Diễn Viên
Chồng chuyên đóng Lữ Bố. vợ nghề vai Điêu Thuyền. đêm ngủ mơ quát vợ:. - Đổng Trác còn nằm...
Vơ Vẩn
Một giọt đèn khêu một nỗi ai. vòm đêm trôi khuất cửa song ngoài. chòm sao gió bật tung hàng cúc. ngực trời cài vội nút sao...
Vừa Đi Vừa...sợ
Biết ỏ đi là tự hủy. biết yêu là mất ta. không vượt qua Dịch Thủy. đừng hòng làm Kinh...
Ý Nghĩ Cuối Cùng Của An Dương Vương Sau Khi Chém Chết Mỵ Châu
Trước mặt là đại dương. sau lưng trời núi lớn. ta chỉ có con đường. đừng bao giờ chạy...