Tác giả: Nguyễn Đình Hiệp
Nhàn Du
Lạ nhé, mùa thu chạnh bến sầu, Qua rồi, trắc trở hãy chìm sâu. khoan thai bước nhẹ không gò ép, Sảng khoái tiêu dao lọ cưỡng cầu. mặt mộc yên...
Nhân Nghĩa
Khen người đạo nghĩa sống vì dân. hạ giới trần ai tỏ rõ cần. mấy bữa nhân tài không trẩy hội. bao ngày tuấn kiệt chẳng dừng chân. tâm hồn mở rộng đời...
Nhan Sắc
Đẹp quá từ xa cảm nắng rồi! nhìn nàng sắc đỏ thắm đôi môi. làn da trắng mịn long lanh sáng, Dải tóc đen huyền óng ánh trôi. tuyệt thế giai nhân...
Nhân Xuân Nói Với Bạn Đời
Dẫu rằng một nắng hai sương, Vẫn đi cho trọn một đường với anh. nắng mưa rồi cũng phai nhanh, Tình ta há dễ mỏng manh với đời. từ ngày kết tóc...
Nhặt Lá
Em về nhặt lá vàng rơi, Trăm năm duyên nợ đổi dời dễ sao. trăng tàn lặn mất tăm hao, Để em riêng lặng nhìn sao đượm buồn. ngẫm đời mấy lúc sẻ...
Nhìn Nhau
Anh nhìn tôi, ánh nhìn đôn hậu, Tôi nhìn anh, lạnh buốt xương da. có cái nhìn không lời thẩm thấu, Nhìn nhau gần mà lại rất xa. lòng không yên...
Nhớ Ai!
Long lanh giọt sương nắng sớm, Đọng trên lá, say vui vầy! thì thầm gió xuân vừa chớm, Ai mang tâm sự vơi đầy! hôm qua cơn say đến muộn! lòng...
Nhớ Quê
Chiều chiều ra đứng bờ tây, Trông trời, trông đất, trông mây, trông làng ... trông đàn chim trắng bay ngang, Thiên sơn, địa hải, đá vàng nhớ...
Nhớ Thuở Ấy
Sách nhiễu mà chi để lạm bàn. xe vù lướt nhẹ thuở bình an. si cuồng hẻm cũ mi rời ướt. luyến tưởng đường xưa lệ bỗng tràn. phận tủi vờn bay từ cõi...
Như Mây Chiều Lãng Bạt
Tưởng rằng tình đã trôi xa, Ngờ đâu hạnh ngộ chiều qua lại về. phố buồn mưa vẫn lê thê, Tình ta trăm lối nhiêu khê chập chùng. ngày xưa người nét...