Tác giả: Ngọc Quang Hà
Gió Chiều
Ngẫm nghĩ mà chi tiếc gió nồng. bên chiều gió lộng một bờ mong. mượt mà hong tóc buông chiều gió. vạt nắng còn vương điểm má hồng. nuối tiếc...
Giọt Đắng
Sương mai đọng, một mình em quán vắng. tiếng trên cành chim nhỏ ríu rít ca. nắng ban mai xuyên kẻ lá nhạt nhòa. tim hóa đá, vương sầu trên mi...
Gửi Nắng Mùa Đông
Em gửi cho anh chút nắng hồng. để anh say nắng, ấm mùa đông. môi mềm một đóa mơn man ngọt. thỏa lòng ước muốn những mông lung. em gửi cho anh...
Hạ Cuối
Quấn quýt nhau rồi đứa mỗi phương. khung trời thơ mộng góc sân trường. mơ hồ vạt nắng còn nguyên dấu. góc lớp ân tình bao luyến thương. hạ cuối...
Hối Lỗi
Có những lúc trầm mình trong thinh lặng. ăn năn đời hối lỗi một thời qua. vết xước xưa dù nay đã xóa nhòa. chôn quá khứ nhạt nhòa trong quên...
Hồn Quê
Xóm vắng nhà tranh mái úa vàng. bên thềm nhợt nhạt nắng mùa sang. buông chiều đàn én nghiêng chao lượn. vui thú quên đời bao ngổn ngang. đêm về...
Hương Hoa Dại
Bên kia chiều nắng nhạt. hoa nở rộ sau hè. em về thôi em nhé! kẻo chiều nhẹ mưa bay. em nào biết, có hay?! tay trong tay thuở nào. năm ngón...
Hương Mùi Dạ Lý
Dạ Lý u sầu rũ mến thương. canh khuya quạnh vắng giấc miên trường. đêm về phảng phất mùi hương mật. quấn quýt cùng ta suốt dặm đường. hoa buồn...
Hụt Hẫng
Em đứng lặng khóc thầm lệ nuốt. chuyến xe khuya vuột khuất cuối trời. người đi về phía xa xôi. chân trời vô định nửa vời hư vô. tiễn người đi...
Khắc Mãi Tên Người
Ta khắc tên người trên phiến lá. bao năm lưu lạc chẳng phai nhòa. ép trang vở cũ mùi thơm rạ. một phút bùi ngùi chợt thoáng qua. khắc dấu tình...