Tác giả: Ngô Anh Tuấn
Khoảng Trống Cô Đơn
Giữa đêm đen dày em khoác áo ra đi. để lại sau lưng vô vàn khoảng trống. bài thơ chưa xong dừng bên dấu nặng. mùa giáng sinh buồn thấm đẫm lệ rơi...
Khúc Tình Xanh
Hà Nội ơi, từng góc phố hàng cây. quá đỗi thân quen trong dòng đời ký ức. kỷ niệm ùa về, một chiều đông rạo rực. mỗi khi tan tầm tay nắm chặt bàn...
Lạc Lối
Phố chiều nay, sao mà buồn đến lạ. vẫn chật kín người sao em thấy mênh mang. chắc bởi trong em chẳng còn cảm giác hân hoan. như lần nào nắm tay người...
Lạc Rơi Nỗi Nhớ
Mùa thu đi, kỷ niệm xưa khép lại. giữ bên mình một chút nắng vàng hanh. chiếc lá thu vẫn ngơ ngác trên cành. sao chưa rụng hay chờ mùa đông...
Làn Thu Thủy
Không gian thoáng sững sờ. trước một làn thu thủy. trong màu xanh thùy mị. là rực lửa trái tim. em là thế hồn nhiên. tung tăng bay cùng gió. biển...
Lặng Im
Hai nỗi buồn va vào nhau khắc khoải. tự nhủ mình thôi hãy cứ lặng im. hạnh phúc kia, ta đã gắng đi tìm. trong thẳm sâu trái tim như nhỏ lệ. chuyện...
Lòng Mẹ
Chiến tranh đã đi xa. nỗi đau còn đọng lại. mỗi lần Mẹ ngồi chải. tóc rụng thêm nhiều hơn. mẹ thương nhớ người con. ba mươi năm không gặp. nỗi đau...
Mẹ Tôi
Mẹ tôi hong nắng chiều đầu ngõ. gió qua thềm bóng dáng nhỏ liêu xiêu. tuổi đã già sức chẳng có bao nhiêu. vẫn cặm cụi đan len cho lũ cháu. nhà tôi...
Mênh Mông Nơi Ấy
Sao em không tìm về nơi ấy. có Hoa mướp vàng xõa tóc bờ ao. giàn Bí ngô phủ kín tường rào. hương đồng nội làm sao quên được. sao em không tìm về...
Miền Ký Ức
Không hiểu sao đã mấy hôm nay. trời bỗng dưng ướt nhoà mi lệ. gió bấc về đêm đông thổi khẽ. làm tim anh thổn thức không yên. tự khi nào một nỗi nhớ...