Tác giả: Mạc Phương Đình
Mộng Ảo
Chùm hoa nắng nở vàng trên cửa sổ. em đi qua, bỏ lại một mùi hương. tà áo lụa như tấm lòng trinh bạch. gọi mời ta theo dấu mở con đường. hoa nắng nhỏ...
Mùa Xuân Vẫn Đợi
Xuân đã nở bên thềm xưa quạnh vắng. em có về ngắm lại dấu mùa xanh. tiếng chim hót ngọt ngào cung điệu cũ. giọng trong veo nhè nhẹ khúc ru tình. mùa...
Mùa Đông Xa
Hãy thức dậy, mang mùa Đông xuống phố. chia cho người bớt chút lạnh đi em. sầu viễn xứ như từng bông tuyết trắng. nhuộm tóc nhau trong lặng lẽ im...
Nỗi Đau Của Mẹ
Con đi tù, mẹ ngồi lặng lẽ. nhìn núi xa mắt mẹ rưng rưng. nỗi đau như những vòng dây trói. để bước chân con phải ngập ngừng. góc bể chân mây con...
Núi Và Sông
Em là sông, còn ta là núi. núi với sông nhiều lúc tưởng gần. sông xuống thấp xuôi về gió bụi. lối mòn xưa chảy mãi ngàn năm. có những khoảng...
Ru Người
Sóng nghiêng tự thuở vào thơ. người về xót đã tóc thơ một mình. sầu xưa chôn kín nhục vinh. để đau lòng mãi chút tình đã vơi. vẫn nghe sâu giữa bồi...
Sài Gòn Nỗi Nhớ
Nhớ Saigòn buổi chiều mưa bất chợt. mái hiên nào anh đã đứng cùng em. cơn mưa ngắn đủ cho mình quen biết. và cho nhau một nỗi nhớ êm đềm. nhớ...
Thì Thầm
Gió mây nào gọi mời em đến. lỡ thẹn hoa xuân khép nắng ngày. mờ mịt vầng trăng buồn cúi mặt. chim về nghiêng cánh rũ thơ ngây. bàn chân dìu dặt vào...
Thuở Học Trò
Chưa nắm tay nhau đã dại khờ. sách đèn bút mực cũng bơ vơ. nhìn trăng, trăng lạnh ngoài song cửa. nghe gió ru thầm câu ngẩn...
Thương Mẹ Gian Truân
Ngày con về, mẹ già bảy tám (78). hàm răng đen mẹ đã rụng nhiều. miệng già móm mém cừơi như khóc. tóc mẹ bây giờ đã trắng phau. mẹ đứng chờ con bên...