Tác giả: Hồng Dương
Con Đường Đắng
Một mình bước cô đơn đêm vắng. lặng thinh nhìn sao nặng trăng non. gió buồn thổi buốt núi mòn. ánh mây buồn tủi mãi còn đâu đây... lời thơ mở...
Con Đường Thu
Thu lại đến khảm vàng trên lối vắng. trăng ngây đời im chẳng nói vì sao. ướp làn hương hong mọng chín môi đào. khuôn ngực nõn ... còn đâu chưa buông...
Con Xin Thắp Nén Hương Lòng
Đêm hiu hắt lời ru vọng mãi. à ơi con !...tê tái giọng buồn. tiếng ru xào xạc tâm hồn. mong con của mẹ lớn khôn nên người. qua năm tháng nghe lời...
Con Tim Hấp Hối
Như đá cuội nằm chôn sâu đáy ngực. ký ưc về đánh thức một miền xa. tím hoàng hôn rung động dải sương ngà. con sóng biển ngân nga bao nốt...
Còn Thiếu
Chém cha cho hết lũ đầu têu. móc ngoặc tham ô đến đủ điều. miệng nói hay ho lòng nhũng nhiễu. tay làm xằng bậy mặt nhờn điêu. trăm quan lọc lấy còn...
Con Nhớ Mẹ
Đêm thao thức con thương mẹ quá ! má nhăn nheo tóc xoã trắng ngần. bao măm con tảo xoay vần. mẹ luôn lcực khổ bao phần héo hon. con đã lớn, Mẹ...
Còn Nguyên
Giọt sầu rớt đẫm hết mùa đông. nắng ngại không thương những cánh hồng. bóng nguyệt chê song mờ ướt ảnh. đêm chờ đêm đợi mỏi mòn trông. &. vọng...
Cơn Mưa Mùa Hạ
Mưa bất chợt ướt mềm mái tóc. đau nhói lòng em khóc nhớ ai. nước mưa ướt sũng hai vai. pha dòng nước mắt cho ai đau buồn. tình lạc bến mưa tuôn...
Còn Một Nửa
Xa dằng dặc con đường đi bất tận. bến tình nào mà vẫn bước cô liêu. gót giày mòn im lặng giữa buổi chiều. khung trời tím tiêu điều đôi mắt...
Còn Một Chút Yêu
Trăng ngoài cửa một mình đêm trống vắng. mây bồng bềnh ta nặng nỗi tâm tư. gió tự tình lay khóm lá lắc lư. sao trên đỉnh ... sương từ xa bay...