Tác giả: Hồng Dương
Đêm Vu Lan
Đêm Vu Lan trăng sáng đến ngỡ ngàng. tình cha mẹ mênh mang hương gió thổi. một nén nhang phảng phất khói xanh trôi. xin cha nhận lòng thành con kính...
Đêm Vị Kỷ
Như vết xé thấy lòng đêm vị kỷ. biết nỗi niềm tan nát đến bao nhiêu. nhân thế trôi lạc bến giữa cung chiều. đầu non biếc hay xiêu hồn phách...
Đêm Vẽ
Ta đi giữa một mùa yêu cổ tích. cõi lòng chiều u tịch dạ u minh. trăng ngà rơi trên chiếc lá vô tình. đêm lặng ngắt ngự im bên bờ tối. nghe con gió...
Đêm Và Trăng
Đêm buông xuống chập chờn chiếc bóng. gió lay đưa áo mỏng vai gầy. giọt xưa đọng đáy trăng đầy. nguyệt cầm réo rắt hàng cây đứng nhìn. đêm...
Đêm Trung Thu
Mây chiều theo nắng trôi vô hạn. gió động cành cây lá ngã vàng. hương khẽ mơ màng thu vụng dại. chị Hàng bỏ hết lụa tơ voan. đêm nay thu mở hồn...
Đêm Trôi
Trả mây lại chốn trời riêng một cõi. khi hoàng hôn đã bỏ tím buông xa. để cho trăng ánh ngã bóng bao la. đêm yên lặng hương qua miền nhung nhớ. xin...
Đêm Trăng Tròn
Gió rờn rợn ốc gai da nuột. ánh trăng đêm trong suốt dạ hương. say run tột bực làn sương. rung rung thớ thịt cô nường trăng nghiêng.... đêm động...
Đêm Trăng Thu
Nắng chiều len lói dưới tàng cây. chiếc lá vàng phai rụng xuống đầy. nhìn giấc mơ xanh dần héo úa. đêm thu trăng đợi lạnh vai gầy. ta đưa tay hứng...
Đêm Trăng Lên Ngôi
Màn đêm nhả một làn sương mờ ảo. dây tơ hồn ai tháo gút bờ hương. đã bao lần dày vẹt gót trên đường. đêm đặc lại gió vương cành hoa nhớ. trăng chưa...
Đêm Trắng
Đêm thức trắng cùng một màu trắng. quặn thắt lòng mà đắng cay thay. phải chăng đời mãi ra tay. để cho héo hắt ô hay cõi đơi.. người khóc thét chơi...