Tác giả: Hồng Dương
Thiên Đường Đà Lạt
Con nắng nhạt vàng ong trời Đà Lạt. vần thơ ai bát ngát một cung tình. hoàng hôn buông ánh điện sáng lung linh. bao kẻ khát ru mình tâm lơi lả...
Thiên Đường Mờ Mịt
Đây trời đất mây ngàn gió núi. ta tới cùng một túi thơ say. buông tay thả áng thơ bay. bỗng hồn trống vắng đêm này thinh không... nghiệm lại thấy...
Thiên Thu Mộng
Một ngày cây tiễn lá mùa thu. sương khói theo mây gió mịt mù. trắng khuyết vành mơ hồn lạc kiếp. nắng vàng tắt nghỉm mặc lời ru. một đời rong ruỗi...
Thiên Thu
Đời thấm thoát qua ngàn dâu bể mặn. thời gian trôi thu gạn đục chắt trong. cõi phù du kiếp sống quá manh mong. cho năm tháng cứ tròng trành trôi...
Thiện Tai
Từ ngày trăng khuyết lại đầy. đêm khuya gió hỏi vai gầy. biển rì rào vỗ thuyền chiều đầy mù sương. từ đây tôi biết nhớ thương. từ đây tôi biết vấn...
Thi Vị Tình Yêu (4)
Miền vũ trụ là mênh mông bất tận. con tim côi uất hận một thiên đàng. bay ngập ngừng giữa chốn rộng mênh mang. đâu là chốn hồn đang cần bến...
Thi Vị Tình Yêu (3)
Trời giá lạnh nhưng lòng anh ấm áp. nắng phương nam đang tràn ngập trong lòng. con gió thổi sao cứ mãi mênh mông. đây hơi ấm đây mặn nồng thi...
Thi Vị Tình Yêu (2)
Đời nhạt nhẽo nếu yêu không còn nữa. con tim buồn sẽ mục rữa si ngây. tâm hồn mơ chết như bóng khô cây. trăng vô vị soi vai gầy má thắm. hồn khóc...
Thi Vị Tình Yêu
Cảm ơn đời đã dệt bến tình yêu. tạo hóa vẽ với bao nhiêu màu sắc. và sắp đặt những tơ vương giăng mắc. được mơ màng cho lạc đến thần tiên. nếu...
Thi Vị Của Tình Yêu ...
Câu khoan nhặt lã lơi con gió vuốt. có còn gì ?!... tình vuột khỏi tầm tay. một chút hương còn đọng trái tim này. thơm mùi tóc thoảng bay trong tia...