Tác giả: Hồng Dương
Phố Buồn
PHỐ BUỒN. con phố nhỏ khi chiều về lá rụng. ngọn đèn vàng ánh cũng nhạt mờ phai. phút giao mùa gió mãi đón đưa ai. chân bước nhẹ giữa hai đầu nỗi...
Phím Đời
Bốn mùa đổi cung đàn xảo thuật. khúc thời gian theo bậc phím lòng. thanh trầm tiếng bổng giao rung. âm ba như cắt giữa trùng khói sương. khi uẩn...
Phiêu Du
Tím một chiều vì con nắng đang nghiêng. nên gió mãi ưu phiền ra thế đó. hương ai tỏa hay mùi thơm hoa cỏ. để dại khờ đêm đổ xuống bàn tay. gió dịu...
Phiến Lòng
Mặc để cho ta hận một lần. nỗi buồn đau tủi nặng ngàn cân. mấy đời nắng gạn sông thành sóng. có buổi thu tan nguyệt sáng ngần. tránh phố đông… người...
Phiếm
Rượu ở trong bình có thẳng ngay. men nồng khoang miệng đã phơi bày. ly này chén nọ bồng mây khói. mắt sụp tai vưng mặt đỏ gay. tay nâng chén...
Phía Sau Màn Đêm
Bóc màn đêm ta lật phiến nhớ nhung. thấy cơn gió lạnh lùng hư vô thổi. phía sau đêm ảo ảnh đến vô cùng. dư âm vọng qua khung thưa hờn dỗi. ánh...
Phép Nước
Đời nhiễu nhương trong xã hội bon chen. đâu phép nước dân tình khen chê mặc. bao tủi hổ ghìm yêu thương nghẹn đặc. nhỏ nhen nhiều nên máu sặc tanh...
Phận Nguyệt
Trăng tròn một ánh rượu đào trong. đổ xuống hồ sâu lạnh tựa đồng. lỡ kiếp thuyền quyên hờ hững bến. sa đời đạo sỹ tủi buồn song. phai vầng tuế...
Phận Người Ngơ
Đêm ngất ngưỡng đắm chìm trong ảo ảnh. thả tơ hồn theo mảnh khói thuốc tan. trời và đất quay cuồng trong hiu quạnh. giấc mơ hồ như cánh hạc mênh...
Phân Kỳ
Ta thả hồn ta nơi chốn Quảng. xác ta tan nát cõi cung trần. để hồn tắm mát dòng sông Nhẫn. thân xác trơ trơ chớ ngại ngần... sao sáng nơi nào sao...