Tác giả: Hồng Dương
Bốn mùa đổi cung đàn xảo thuật
Khúc thời gian theo bậc phím lòng
Thanh trầm tiếng bổng giao rung
Âm ba như cắt giữa trùng khói sương
Khi uẩn khúc ngại ngần rung lắc
Đến dịu dàng mộc mạc hằn sâu
Rót lên tiếng vọng muôn màu
Gọt thêm sắc cạnh phiến sầu thời gian
Thanh âm vọng ngỡ ngàng khúc chiết
Đêm ngẫm cười mê mệt nghĩa ân
Phím nào ảo ảnh xa gần
Phím nào tay bấm để phân tơ tình
Phím đời nổi rùng mình rợn gáy
Bến vô hình tay gảy tay buông
Đêm nghe nhạc khúc đau buồn
Biết ai ai biết rõ muôn kiếp nào
Đời là thế lao đao khổ hạnh
Đến mù tang nào tránh cứ gì
Phím đời nốt trải sầu bi
Phím nghiêng vai nặng khóe mi lệ bầm
Tay ấn phải cung trầm tơ nghiệp
Chân dẫm nhầm cay nghiệt tình riêng
Đêm nghe tiếng khóc trăm miền
Hỡi ơi đã muộn lỡ duyên phím đời ...
Khúc thời gian theo bậc phím lòng
Thanh trầm tiếng bổng giao rung
Âm ba như cắt giữa trùng khói sương
Khi uẩn khúc ngại ngần rung lắc
Đến dịu dàng mộc mạc hằn sâu
Rót lên tiếng vọng muôn màu
Gọt thêm sắc cạnh phiến sầu thời gian
Thanh âm vọng ngỡ ngàng khúc chiết
Đêm ngẫm cười mê mệt nghĩa ân
Phím nào ảo ảnh xa gần
Phím nào tay bấm để phân tơ tình
Phím đời nổi rùng mình rợn gáy
Bến vô hình tay gảy tay buông
Đêm nghe nhạc khúc đau buồn
Biết ai ai biết rõ muôn kiếp nào
Đời là thế lao đao khổ hạnh
Đến mù tang nào tránh cứ gì
Phím đời nốt trải sầu bi
Phím nghiêng vai nặng khóe mi lệ bầm
Tay ấn phải cung trầm tơ nghiệp
Chân dẫm nhầm cay nghiệt tình riêng
Đêm nghe tiếng khóc trăm miền
Hỡi ơi đã muộn lỡ duyên phím đời ...