Tác giả: Đoàn Văn Nghiêu
Thà Như
Chỉ là một chút mua vui. thì thôi! kẻo nhỡ…. đầy vơi nỗi niềm. *. lời nguyền! góp ván đóng thuyền. chẳng sông, không bến. chỉ phiền lòng...
Thăng Long Nỗi Niềm
Hồ Gươm chìm giữa bốn bề sôi động. phố cổ giờ nham nhở hư không. hà Nội nghiêng đè lấp những cánh đồng. chiều ngột ngạt sông Hồng phơi cát bụi...
Tháng Năm Hà Nội
Hà Nội oi nồng nắng tháng năm. cây đứng lặng mặt hồ không gợn sóng. thương tôi! Nơi xa lòng em rát bỏng. gửi mưa về cho dịu mát hồn thơ. *. hà...
Thay Lời Từ Tạ
*. gửi cánh diều mang thơ đến trao em. gió giật đứt dây. chiều. câu thơ vỡ vụn. càng buồn hơn. khi biết em không muốn. ước hẹn gì. để yên...
Thế Là Hạc Cũng Đã Về
Thế là Hạc cũng đã về. đồng Châu biển động trời quê nghiêng buồn. tắt heo may, vắng cánh chuồn. chân mây chớp giật, thượng nguồn mưa tuôn. *...
Thơ Gửi Vào Hư Không
Những bài thơ em viết. không một lời đề tặng. chẳng một chữ gửi trao. thả vào trời xanh cao. xuôi dòng đời. năm tháng. nghe hồn thơ lai láng...
Thời Gian
Có ai níu hộ thời gian. để năm tháng đỡ vội vàng qua nhanh. chưa khôn mà tóc kém xanh. nợ đời còn lắm, chưa lành vết đau. đất trời sớm tối qua...
Thời Gian Giục Nhịp Đời
Tiếng thời gian không đọng ở đồng hồ. rơi xuống khoảng không, chìm vào sâu thẳm. làm chuyển động bốn mùa, vắt kiệt trời mưa nắng. xô lớp sóng...
Thời Gian Đừng Trôi Mau
Đi bên em trời đất bé vô cùng. em có thấy những cung đường ngắn lại. chỉ có thời gian cứ vội trôi đi mãi. biết sao giờ em ơi! ôi tình yêu không...
Tiễn Em Sang Sông
Em đi rồi tôi thoáng chút bâng khuâng Mây nhởn nhơ bay, dòng sông càng thêm rộng Sóng nước lao xao, triền sông gió lộng Mà trong tôi ngột ngạt đến vô..