Soi Gương

Tác giả: Nguyên Hữu

SOI GƯƠNG
(Thủ vĩ ngâm, nhất vận)

Trông gương lặng lẽ bóng ai già
Mắt đỏ, môi nhờ, nhạt nhẽo da
Rạn nứt chân chim hờn khó tả
Sưng phồng bọng mắt khổ tìm ra
Bàn tay chạm nhẹ nơi gò má
Chút thịt trôi dài thấy xương ta
Chẳng dám nhìn lâu người ấy... lạ
Trông gương lặng lẽ bóng ai già...

14-04-2016
Nguyên Hữu
Chưa phân loại
Uncategorized