Tác giả: THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN
Lưng bà thẳng vãn đời rồi
Tháng năm đè xuống lưng bà phải khom
Lưng bà cõng cháu nên còng
Cháu ôm quắp sát đường cong lưng bà
Bà đi, đi lại trong nhà
Nhong nhong cõng cháu, cháu bà cùng vui
Bà mong cho cháu cứ chơi
Trên lưng bà ấm cháu cười hồn nhiên
Bà thấp xuống cháu cao lên
Đến khi cháu tuổi trưởng thành lớn khôn
thì bà về với Tổ tiên
(Cháu còn có nhớ dáng cong lưng bà)!?
Mà nay sao ít bà còng(?)
… …
THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN
Tháng năm đè xuống lưng bà phải khom
Lưng bà cõng cháu nên còng
Cháu ôm quắp sát đường cong lưng bà
Bà đi, đi lại trong nhà
Nhong nhong cõng cháu, cháu bà cùng vui
Bà mong cho cháu cứ chơi
Trên lưng bà ấm cháu cười hồn nhiên
Bà thấp xuống cháu cao lên
Đến khi cháu tuổi trưởng thành lớn khôn
thì bà về với Tổ tiên
(Cháu còn có nhớ dáng cong lưng bà)!?
Mà nay sao ít bà còng(?)
… …
THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN