Rồi Một Ngày

Tác giả: THƠ TÌNH MINH MẪN

Rồi một ngày, ngày ấy chẳng còn xa
Anh sẽ là chồng của một cô vợ khác,
Em mang theo cả ngọt nồng, chua chát,
Cả nỗi xót thương mình vào với cuộc tình sau...

Rồi một ngày trên phố gặp lại nhau,
Vợ anh sẽ tựa đầu hệt như em ngày ấy...
Anh đừng chạnh lòng nếu vô tình có thấy
Một chút ghen tuông vội bừng cháy, vội tàn.

Rồi một ngày nhờ phương thuốc thời gian,
Em hàn gắn những lỡ làng đã cũ.
Chồng em không hỏi gì về nỗi buồn quá khứ,
Em cũng tưởng mình quên đi mãi mãi một người.

Rồi một ngày cũng như bao ngày thôi,
Em thức dậy và rồi bưng mặt khóc.
Em không thể xóa anh trong tiềm thức,
Mọi thứ vẫn vẹn nguyên, chưa kết thúc bao giờ.
Chưa phân loại
Uncategorized