Tác giả: Dũng Lê Ngọc
RÁT
Tôi như một bức tranh thiếu linh hồn người họa sĩ
Đã bao năm chưa từng có ý nghĩ hoàn thiện
Xó nhà tối hoẳm
Chỉ có bụi bặm đến thăm càng nhiều
Lâu lâu giật mình bởi ai đã ném vào đây những đồ không hữu dụng
Cái nóng của mái tôn làm chảy màu
Sự hắt hủi của chủ nhân dãn cách
Buồn chứ
Đau chứ
Cần quan tâm
Cần chia sẻ suy tư mà tôi chưa hề được nói.
13/5/2020
N.N
Tôi như một bức tranh thiếu linh hồn người họa sĩ
Đã bao năm chưa từng có ý nghĩ hoàn thiện
Xó nhà tối hoẳm
Chỉ có bụi bặm đến thăm càng nhiều
Lâu lâu giật mình bởi ai đã ném vào đây những đồ không hữu dụng
Cái nóng của mái tôn làm chảy màu
Sự hắt hủi của chủ nhân dãn cách
Buồn chứ
Đau chứ
Cần quan tâm
Cần chia sẻ suy tư mà tôi chưa hề được nói.
13/5/2020
N.N
Thơ cùng tác giả
Thơ tương tự
- Rất Bực Mình Khi Nói Chuyện Nghệ Thuật Với Mấy Đứa Quê Mùa Cứng Đầu (Đào Công Điện)
- Rất Cao Thượng Và Rất Chi Khiêm Tốn (Mr.Smile)
- Rất Có Thể (Lã Thế Phong)
- Rất Huế (Tạ Thăng Hùng)
- Rất Huế (Thiên Ân)
- Rất Khó (Lê Cảnh Tiến)
- Rất Mờ (Lê Quang Trạng)
- Rất Ngắn (Nguyễn Đình Quyền)
- Rất Nhẹ ... 3 (Uyên Ương)
- Rạt Rào Hạt Nhớ (Triệu Ngọc Yến)