Tác giả: Dũng Lê Ngọc
22 KHÚC - HUYỆT THỜI GIAN
(bản đầy đủ)
1.
Sợi buồn khâu đũng mắt nông
không hơi một thuở, dòng sông cạnh mình
nụ cười nhăn buổi bình minh
Bố im lặng giấu nổi nênh vào trời.
2.
Trời rằng
phận cỏ lau vây
thân còng cắn rễ
hoa bay xa nhà.
3.
Nạy lòng vuốt chỏm núi xa
Bố vanh cửa gió thì ra chẳng gì
ngồi giằm hạt tủi trong ly
nhắm hương mạ mới đời nghi ngút đời.
4.
Ngày dầm
đẫm khúc "thương mơi"
đường kim bố vá cong nơi phẳng bằng
"Em thong dong ngưỡng suối vàng
xa đằng đẵng, vết thương hằn chẳng nguôi"
mưa vầy mặn mắt bố tôi
mới đây mà sắp bảy mươi vụ mùa.
5.
Quại quằn mút mẻ nắng trưa
Thù Lù mấy ngọn luộc sơ ngoặt nghoèo
tóc cùng gió - Bố cùng mèo
mèo kêu một nỗi - Bố neo một bề.
6.
Đêm hằng đêm
những bộn bề
dội vang hốc đá ai nghe được lời
nhà heo hút cảnh đơn côi
con giun con dế ngỡ hơi thở chiều .
7.
Gió đêm rót lạnh thật nhiều
quăn queo trang giấy, bấy điều cũng quăn
thời áo lính - buổi tóc xanh
nằm trên thơ bố một nhành hoa thơm.
8.
Tháng Ba
hoa bưởi phơn phơn
hoa vải dần rụng bố dường cổ xưa.
9.
Mặt trời nướng gió ăn mưa
núi chia đôi ngả lại chưa rõ ràng
giờ chia xa phút bàng hoàng
mù chăng sông Mã âm đàn ngủ mê.
10.
Đầm đìa nốt lặng ngày đi
đàn không chơi
cất rậm rì
nhện vây
11.
Bạc sông bạc núi bạc đầu
bốn năm giấu nhớ tận sâu túi đàn
12.
Vặn mình khỏa đụn khói tan
lửa đang thức giữa...
mà man mác lòng
thưa lời biển mặn sóng cong
Bố hoang hơn cả cánh đồng không tên
lăn tròn cuộn mỗi nhá nhem
chưa đêm đã mọt bóng em nhiệt cuồng...
13.
Biêng biêng tiếng thở côn trùng
trăng hôi hổi nhú ủ nồng ngõ quê
vận
vò
này chuỗi tái tê
Bố trôi trong xót mà nghe tận cùng...
14.
Mặt trời ngoi khỏi ban mai
chợt quên chưa ngủ vắn dài nợ đau.
15.
Nhìn bầy cò đáp ruộng sau
tóc thêm nhiều sợi trắng phau cộc cằn
đếm một lại một đường nhăn
trán bố như vẽ khó khăn lên rồi.
16.
Vệ sân hoa gạo đỏ trời
uống bắt canh đắng ngỡ thời lính xưa
sợi lửa đen thõm chõ dừa
xôi đồ bẩy sắc đợi mưa xuống rằm...
17.
Góc quê
đẫy đọt gió buồn
Bố trằn trọc viết vẹt mòn thời gian.
18.
Cũ cằn
vầy nhẵn
bóng trăng
thơ bố làm thuốc mỗi lần sớm khuya.
19.
Bệnh này bệnh ấy bệnh kia
biển sâu khó lặn sẻ chia khó tìm
nhớ thời củ mớn độn cơm
măng bương chấm chẻo mà thương số mình.
20.
Lềnh lềnh bóng mắt núi xanh
bao nhiều hơn thiệt cũng thành hư vô
mắt sông ngái ngủ đưa đò
bố nhìn đá khóc cánh cò xa xa
21.
Liếp nhà đơn chiếc lơ vơ
đất cằn víu bố như thơ kiễng trời
22.
Một mình thôi
một mình thôi
em bên thoái thác con nơi vụng về...
15/3/2021
(bản đầy đủ)
1.
Sợi buồn khâu đũng mắt nông
không hơi một thuở, dòng sông cạnh mình
nụ cười nhăn buổi bình minh
Bố im lặng giấu nổi nênh vào trời.
2.
Trời rằng
phận cỏ lau vây
thân còng cắn rễ
hoa bay xa nhà.
3.
Nạy lòng vuốt chỏm núi xa
Bố vanh cửa gió thì ra chẳng gì
ngồi giằm hạt tủi trong ly
nhắm hương mạ mới đời nghi ngút đời.
4.
Ngày dầm
đẫm khúc "thương mơi"
đường kim bố vá cong nơi phẳng bằng
"Em thong dong ngưỡng suối vàng
xa đằng đẵng, vết thương hằn chẳng nguôi"
mưa vầy mặn mắt bố tôi
mới đây mà sắp bảy mươi vụ mùa.
5.
Quại quằn mút mẻ nắng trưa
Thù Lù mấy ngọn luộc sơ ngoặt nghoèo
tóc cùng gió - Bố cùng mèo
mèo kêu một nỗi - Bố neo một bề.
6.
Đêm hằng đêm
những bộn bề
dội vang hốc đá ai nghe được lời
nhà heo hút cảnh đơn côi
con giun con dế ngỡ hơi thở chiều .
7.
Gió đêm rót lạnh thật nhiều
quăn queo trang giấy, bấy điều cũng quăn
thời áo lính - buổi tóc xanh
nằm trên thơ bố một nhành hoa thơm.
8.
Tháng Ba
hoa bưởi phơn phơn
hoa vải dần rụng bố dường cổ xưa.
9.
Mặt trời nướng gió ăn mưa
núi chia đôi ngả lại chưa rõ ràng
giờ chia xa phút bàng hoàng
mù chăng sông Mã âm đàn ngủ mê.
10.
Đầm đìa nốt lặng ngày đi
đàn không chơi
cất rậm rì
nhện vây
11.
Bạc sông bạc núi bạc đầu
bốn năm giấu nhớ tận sâu túi đàn
12.
Vặn mình khỏa đụn khói tan
lửa đang thức giữa...
mà man mác lòng
thưa lời biển mặn sóng cong
Bố hoang hơn cả cánh đồng không tên
lăn tròn cuộn mỗi nhá nhem
chưa đêm đã mọt bóng em nhiệt cuồng...
13.
Biêng biêng tiếng thở côn trùng
trăng hôi hổi nhú ủ nồng ngõ quê
vận
vò
này chuỗi tái tê
Bố trôi trong xót mà nghe tận cùng...
14.
Mặt trời ngoi khỏi ban mai
chợt quên chưa ngủ vắn dài nợ đau.
15.
Nhìn bầy cò đáp ruộng sau
tóc thêm nhiều sợi trắng phau cộc cằn
đếm một lại một đường nhăn
trán bố như vẽ khó khăn lên rồi.
16.
Vệ sân hoa gạo đỏ trời
uống bắt canh đắng ngỡ thời lính xưa
sợi lửa đen thõm chõ dừa
xôi đồ bẩy sắc đợi mưa xuống rằm...
17.
Góc quê
đẫy đọt gió buồn
Bố trằn trọc viết vẹt mòn thời gian.
18.
Cũ cằn
vầy nhẵn
bóng trăng
thơ bố làm thuốc mỗi lần sớm khuya.
19.
Bệnh này bệnh ấy bệnh kia
biển sâu khó lặn sẻ chia khó tìm
nhớ thời củ mớn độn cơm
măng bương chấm chẻo mà thương số mình.
20.
Lềnh lềnh bóng mắt núi xanh
bao nhiều hơn thiệt cũng thành hư vô
mắt sông ngái ngủ đưa đò
bố nhìn đá khóc cánh cò xa xa
21.
Liếp nhà đơn chiếc lơ vơ
đất cằn víu bố như thơ kiễng trời
22.
Một mình thôi
một mình thôi
em bên thoái thác con nơi vụng về...
15/3/2021