Quai Bế Em Mang @

Tác giả: Cầm Giang

Mái nhà nương quyện khói
Sườn đồi dệt lúa thơm
Tiếng hát hòa tiếng chim
Hép @ trên tay thoăn thoắt
Đường bản mòn thêm – mùa gặt
Quai bế con nhuộm thẫm mồ hôi
Mùa gặt năm nay - em nở nụ cười
Băng qua suối, môi hồng soi bóng nước
Khác những mùa gặt trước
Bế nặng nhiều lần, đầu mỏi càng vui
Ý ngọt trong lòng, hương lúa em tôi
Mùa gặt – xốn xang mong gặp gỡ
Gương xanh con gà anh tặng
Chỉ hồng – chiếc lược kèm theo
Khăn hồng duyên dáng tôi vui
Quai bế nắm chặt tay
Trán hằn đường khó nhọc
Đặt bế vuốt nhanh sợi tóc
Nương cao sóng lua rạt rào
Vọng xa tiếng suối ào ào
Nhớ mùa đốt rẫy hôm nào ăn ngô
Nắng cháy áo những trưa
Lầm lì tay nạo cỏ
Mặc mồ hôi cứ nhỏ
Hẹn ngày gặt hôm nay
Cụm lúa tròn mát rượi bàn tay
Màu vàng óng hắt lên đôi má
Tiếng hát ngân rung cành ban lá sớm
Đường hép nhanh từng bông lúa hiền lành
Lời em khoe ấm áp rừng xanh
“Quai bế ướt vì năm nay mùa được”
Rộn lòng chỉ thêu, chiếc gương, cái lược
Khói chiều mường bản xôi thơm
Anh sẽ đan quai bế đẹp cho em
Để ngày lấy chồng bế theo chăn gối.

Tây Bắc tháng 10/1955

@ Bế: gần giống cái bồ con của người Kinh có quai ngoắc trên trán dòng về sau lưng.
@ Hép: là cái hái của người thái dùng cắt lúa.
Chưa phân loại
Uncategorized