Phũ Phàng

Tác giả: Nguyên Hữu

PHŨ PHÀNG


Em đi con đường đã thấy
Mưa dầm phía ấy... trời xa
Nỗi buồn tìm qua – khổ vậy
Trĩu hồn liễu vẫy la đà...

Những chiếc lá già khô héo
Với theo níu kéo đoạn lìa
Mưa gió chìa tay hứng khéo
Bạc tình già néo đứt chia...

Em đi phía kia trời nộ
Mây hờn, mây đổ nguồn cơn
Vòng đời trượt trơn thống khổ
Chuyến xe vẫn rộ nhạc đờn...

Cạn dòng sạch chơn giọt ái
Xuôi thuyền theo lái khuất rồi
Nỗi buồn vẫn ngồi nhìn mãi
Ngẩn ngơ tê tái đôi môi...

Chiếc lá bồng trôi nghiệt ngã
Trên sóng lơi lả nhịp vời
Chỉ gió nhiêu khê vẫn kể
Đoạn tình đẹp thế, đê mê...

Khói thuốc như phê người hút
Bồng bềnh nghi ngút quyện quanh
Ly rượu tròng trành, thít thút
Nựng môi từng chút dỗ dành...

Tình yêu tan tành vô vọng
Thật thà đâu động lòng người
Nhếch môi họa cười cùng mộng
Gieo tìm cuộc sống: héo – tươi...

24-03-2016
Nguyên Hữu
Chưa phân loại
Uncategorized