Tác giả: Ngô Hữu Đoàn
(Chia sẻ cùng ngư dân tai nạn trong cơn bão số 1, 2006 )
vợ trông tin chồng mẹ chờ tin con con chờ tin anh, tin cha người già chờ tin con, tin cháu… bờ biển không còn cát bờ biển là những mái đầu xanh, vàng và bạc những tiếng nấc vỡ oà… biển màu đen và tím hải âu bay, nước mắt rơi… trên những mái đầu mang nỗi sầu chờ đợi… người người chờ âm thầm giành nhau tin người sống chị nguyện cầu chồng chị em nguyện cầu chồng em con nguyện cầu cho cha. em nguyện cầu cho anh… trăm ngàn lời cầu nguyện dọc ngang… rối bời… Thượng Đế cũng rối bời.. bởi lời nguyện cầu nào cũng phải. nhưng rồi… ai còn, ai mất… anh về… vợ con mừng khóc nấc nhưng rồi sẽ thôi. vợ người bạn mình cũng khóc nấc nhưng khóc mãi không thôi… từng bàn thờ dựng lên trong tim, trong óc… những nấm mồ đắp lên cái bằng đất bằng cát cái bằng gió bằng nước… hương khói từ đây, và cả đời… luân lưu trong xương trong máu chốc chốc cuồng lên chốc chốc chảy ra từ khí quản từ chiếc mũi cay xè từ đôi mắt dàng dụa từ đôi mắt trong xanh… Vợ giỗ chồng thắp hương trên nấm mộ Con giỗ cha hương thắp… bờ biển xanh ! Những người khí tượng, thủy văn những ai phòng chống giông bảo cũng ngậm ngùi, tiếc thương rồi cũng về… ngồi rút kinh nghiệm nhưng những ngôi chùa trong tim những bàn thờ trong trí nhớ của chồng, cha, con, cháu … mãi mãi khói hương… 23.05.2006
vợ trông tin chồng mẹ chờ tin con con chờ tin anh, tin cha người già chờ tin con, tin cháu… bờ biển không còn cát bờ biển là những mái đầu xanh, vàng và bạc những tiếng nấc vỡ oà… biển màu đen và tím hải âu bay, nước mắt rơi… trên những mái đầu mang nỗi sầu chờ đợi… người người chờ âm thầm giành nhau tin người sống chị nguyện cầu chồng chị em nguyện cầu chồng em con nguyện cầu cho cha. em nguyện cầu cho anh… trăm ngàn lời cầu nguyện dọc ngang… rối bời… Thượng Đế cũng rối bời.. bởi lời nguyện cầu nào cũng phải. nhưng rồi… ai còn, ai mất… anh về… vợ con mừng khóc nấc nhưng rồi sẽ thôi. vợ người bạn mình cũng khóc nấc nhưng khóc mãi không thôi… từng bàn thờ dựng lên trong tim, trong óc… những nấm mồ đắp lên cái bằng đất bằng cát cái bằng gió bằng nước… hương khói từ đây, và cả đời… luân lưu trong xương trong máu chốc chốc cuồng lên chốc chốc chảy ra từ khí quản từ chiếc mũi cay xè từ đôi mắt dàng dụa từ đôi mắt trong xanh… Vợ giỗ chồng thắp hương trên nấm mộ Con giỗ cha hương thắp… bờ biển xanh ! Những người khí tượng, thủy văn những ai phòng chống giông bảo cũng ngậm ngùi, tiếc thương rồi cũng về… ngồi rút kinh nghiệm nhưng những ngôi chùa trong tim những bàn thờ trong trí nhớ của chồng, cha, con, cháu … mãi mãi khói hương… 23.05.2006