Tác giả: Ngọc Nghĩa
Đông đã về... Ai đó có lạnh không?
Còn nơi đây, bao nỗi lòng chất chứa!
Gió thổi mạnh, xạc xào bên khung cửa...
Mùa Đông này! Lạnh hơn những năm qua.
Ngồi nơi đây, chỉ mình ta với ta...
Mong ước sao... có một vòng tay ấm!
Cùng sẻ chia, những gì từ sâu thẳm...
Tận đáy lòng... nỗi nhớ cứ mênh mông.
Biết giờ này! Ai đó nhớ ta không?
Khi trở lạnh, có mặc vào áo ấm?
Sao mùa Đông... Cứ trôi đi thật chậm?
Để niềm thương, nỗi nhớ bỗng dâng đầy.
Ấm chỉ khi... Tay nắm lấy bàn tay...
Thì mùa Đông, sẽ chẳng bao giờ lạnh!
Và trái tim không trở nên cô quạnh...
Yêu mùa Đông, mùa lạnh đến nhường nào.
www.facebook.com/nhanguiyeuthuong
Còn nơi đây, bao nỗi lòng chất chứa!
Gió thổi mạnh, xạc xào bên khung cửa...
Mùa Đông này! Lạnh hơn những năm qua.
Ngồi nơi đây, chỉ mình ta với ta...
Mong ước sao... có một vòng tay ấm!
Cùng sẻ chia, những gì từ sâu thẳm...
Tận đáy lòng... nỗi nhớ cứ mênh mông.
Biết giờ này! Ai đó nhớ ta không?
Khi trở lạnh, có mặc vào áo ấm?
Sao mùa Đông... Cứ trôi đi thật chậm?
Để niềm thương, nỗi nhớ bỗng dâng đầy.
Ấm chỉ khi... Tay nắm lấy bàn tay...
Thì mùa Đông, sẽ chẳng bao giờ lạnh!
Và trái tim không trở nên cô quạnh...
Yêu mùa Đông, mùa lạnh đến nhường nào.
www.facebook.com/nhanguiyeuthuong