Một Mình.

Tác giả: Việt Phúc

Thơ: Bành Thị Nòi

Anh giữ trọn mùa đông càng lạnh giá
Cho lòng em đợi thức cả đêm hồng
Một mình gác vắng hư không
Sầu vơi tĩnh mặc trong lòng nhớ nhung.

Anh về giữa tiếng muôn trùng bóng tối
Giọt lệ nhòa ướt đẫm gối mình em
Nghe chừng sương lạnh màn đêm
Cô phòng lặng lẽ ngoài thềm trăng rơi

Anh đi vắng, nửa đời em hiu quạnh
Vết thương này, bỗng thấy lạnh niềm đau
Ai người với những canh thâu
Chờ mong giây phút cùng nhau bên người.
Chưa phân loại
Uncategorized