Mộng Vườn Thơ

Tác giả: Huyền Băng

(Cảm hứng qua tác phẩm "Giải thoát nơi đất vườn thơ" của Việt Dương Nhân)






Đong đưa nhịp võng ru đời,
Ru vào giấc ngủ cho thời gian qua.
Ước mong mộng kéo bay xa,
Thoát vùng thế tục, xa tình thế nhân.

Nhưng không ! Mộng chẳng đến cùng,
Mắt luôn trắng dã, quầng thâm đêm dài.
May thay cũng có một ngày,
Lang thang dạo bước bên ngoài phố thơ.

Hồn ta lại mộng lại mơ,
Lại ươm tơ kén cho đời dệt hoa.
Để tin trong cõi người ta,
Vẫn còn một lối ta bà dễ thương.

Và rồi không thấy cô đơn,
Nhìn ai cũng tưởng như dường đã quen.
Chiều về phố nhỏ giăng đèn,
Ngỡ trăng tao ngộ thơ bèn nổi lên.

Thế là quên cuộc lênh đênh,
Thế là bỏ hết buồn tênh để cười.

Huyền Băng
Chưa phân loại
Uncategorized