Tác giả: Đôn Trần
.......Mưa mùa hết hạn nấm lên
Khô khan héo úa hết thời tốt tươi
.......Mở đèn khuất tối rạng ngời
Cung son điện cát, đừng cầu làm chi !!!
.......Người đời cứ mãi hoài nghi
Bi quan yếm thế lạc quan chứng rành
.......Sự tình đôi lúc tan tành
Kẽ lành nếm đắng, người mạnh cười vui.
.......Trời vùi tội chướng êm xuôi
Ai nuôi tâm ác bền tồn bao lâu !!!
.......Bình minh đêm hết sáng ngời
U minh mê chấp, trường được bao canh.
.......Uốn quanh đích đến chạy nhanh
Mong manh tơ tóc tuổi xanh bạc đầu
.....Ai ơi hãy nhớ lấy câu !!!
Sướng vui ta hưởng, khổ đau phải đành.
Khô khan héo úa hết thời tốt tươi
.......Mở đèn khuất tối rạng ngời
Cung son điện cát, đừng cầu làm chi !!!
.......Người đời cứ mãi hoài nghi
Bi quan yếm thế lạc quan chứng rành
.......Sự tình đôi lúc tan tành
Kẽ lành nếm đắng, người mạnh cười vui.
.......Trời vùi tội chướng êm xuôi
Ai nuôi tâm ác bền tồn bao lâu !!!
.......Bình minh đêm hết sáng ngời
U minh mê chấp, trường được bao canh.
.......Uốn quanh đích đến chạy nhanh
Mong manh tơ tóc tuổi xanh bạc đầu
.....Ai ơi hãy nhớ lấy câu !!!
Sướng vui ta hưởng, khổ đau phải đành.