Tác giả: Thiên Ân
MỎI CÁNH THU VÀNG
Thu vàng rụng cánh trần gian
Xạc xào ngập chiếc lá vàng đầy sân
Gõ mùa nhịp gót bâng khuâng
Trách ai bỏ mấy mùa trăng theo chồng?
Lá bay ngập cả cõi lòng
Ta ngồi khóc muộn bên hông cuộc đời
Phũ phàng nhìn áng mây trôi
Phiêu diêu một thuở tình trôi ưu phiền
Chút tình mang vẻ chung riêng
Sắc màu ươm nắng ta tìm kiếm nhau
Nôn nao lòng lại nôn nao?
Thuở hàn vi ta cùng nhau bước về
Mùa thu lả tả hồn quê
Lạc vào năm tháng chán chê sự đời
Ngổn ngang nỗi nhớ đầy vơi
Trái tim côi cút buồn ơi là buồn!
Thu vàng lột xác mùa thương
Đường xa khói quyện mờ sương cuộc tình
Gom đi chút lá rung rinh
Xa cành từ độ chúng mình li tan
Thôi rồi lỡ một cung đàn
Lá vàng lất phất ,lá vàng vội bay
Mùa thu nắng ngã sông dài
Ai ngồi,ai nhớ đến ai nao lòng?
Ân Thiên ( Bình Dương)
Thu vàng rụng cánh trần gian
Xạc xào ngập chiếc lá vàng đầy sân
Gõ mùa nhịp gót bâng khuâng
Trách ai bỏ mấy mùa trăng theo chồng?
Lá bay ngập cả cõi lòng
Ta ngồi khóc muộn bên hông cuộc đời
Phũ phàng nhìn áng mây trôi
Phiêu diêu một thuở tình trôi ưu phiền
Chút tình mang vẻ chung riêng
Sắc màu ươm nắng ta tìm kiếm nhau
Nôn nao lòng lại nôn nao?
Thuở hàn vi ta cùng nhau bước về
Mùa thu lả tả hồn quê
Lạc vào năm tháng chán chê sự đời
Ngổn ngang nỗi nhớ đầy vơi
Trái tim côi cút buồn ơi là buồn!
Thu vàng lột xác mùa thương
Đường xa khói quyện mờ sương cuộc tình
Gom đi chút lá rung rinh
Xa cành từ độ chúng mình li tan
Thôi rồi lỡ một cung đàn
Lá vàng lất phất ,lá vàng vội bay
Mùa thu nắng ngã sông dài
Ai ngồi,ai nhớ đến ai nao lòng?
Ân Thiên ( Bình Dương)