Khi Hoa Sữa Rụng

Tác giả: Hồng Dương

Bên góc phố lặng thầm hoa sữa rụng
Làn sương rung thu cũng đã heo may
Giữa bầu trời lơ lững những đám mây
Xa thấp thoáng vai gầy ai đứng đợi

Chân trời tím chiều nay anh không tới
Để gió về trăng cởi sóng trên sông
Cánh liễu buông mái tóc lặng im trông
Mùi hương đọng má hồng trong tĩnh mịch

Ngọn gió lạnh cuộn mình trong vô định
Chớm đông rồi sương nghịch mái tóc em
Lá vàng rơi xào xạc ở bên thềm
Hương hoa sữa gọt mềm đôi gót ngọc

Trời ảm đạm lặng buồn như muốn khóc
Giọt mưa rơi ướt tóc của em rồi
Vầng nguyệt sầu thấm lạnh cả đôi môi
Đêm trầm xuống vỡ đôi làn khói thở

Thu đã hết nên trời đêm nức nở
Em ơi em anh ở tận rất xa
Nhớ mùa thu và cả ánh trăng ngà
Rồi thu nữa... cho ta còn gặp lại

Mùa thu tới cho mùa hoa trang trải
Trắng con đường ... đậu mái tóc em buông
Để cho thu xao xuyến cả tâm hồn
Tình lay động như nguồn hương hoa sữa
Chưa phân loại
Uncategorized