Tác giả: Trần Đại - Trandaik
Hành Trang Còn Đó Ngại Ngần
Đường xưa
vàng lối
đầy hoa
Ừ đây
là chốn dương tà tiễn nhau
Bao ngày cũng đủ lòng đau
ta về thương nốt phần sau chuyện tình
Ngậm ngùi cây cỏ lặng thinh
nét buồn hoang dại như nghìn năm qua
Tóc mây ai vuốt mượt mà
sợi ghen
sợi ghét
sợi tha thứ
này
Đêm nay cùng uống thật say
đưa nhau vào mộng giải bày nhớ nhung
Lỡ khi tỉnh giấc ngại ngùng
những điều khó nói đã dùng trong mơ
Áo xưa thương cánh đơn sơ
vừa thay lụa tốt
(có chờ đợi nhau?)
Môi xưa ngậm chữ ngọt ngào
thì nay ban bố
(lẽ nào đắng cay?)
Trong ta đã tự đoạ đầy
tháng năm ngồi rửa những ngày hư thân
Hành trang chỉ có ngại ngần
về xin hối cải những lần dối gian
Đường xưa
vàng lối
đầy hoa
Ừ đây
là chốn dương tà tiễn nhau
Bao ngày cũng đủ lòng đau
ta về thương nốt phần sau chuyện tình
Ngậm ngùi cây cỏ lặng thinh
nét buồn hoang dại như nghìn năm qua
Tóc mây ai vuốt mượt mà
sợi ghen
sợi ghét
sợi tha thứ
này
Đêm nay cùng uống thật say
đưa nhau vào mộng giải bày nhớ nhung
Lỡ khi tỉnh giấc ngại ngùng
những điều khó nói đã dùng trong mơ
Áo xưa thương cánh đơn sơ
vừa thay lụa tốt
(có chờ đợi nhau?)
Môi xưa ngậm chữ ngọt ngào
thì nay ban bố
(lẽ nào đắng cay?)
Trong ta đã tự đoạ đầy
tháng năm ngồi rửa những ngày hư thân
Hành trang chỉ có ngại ngần
về xin hối cải những lần dối gian