Gọi Trăng

Tác giả: Hồng Dương

Mây theo gió bay bên lầu nghiêng bóng
Nắng thu vàng con sóng gợn hồ trong
Cá thung thăng quẩy uốn lượn vòng vòng
Em nghiêng nón trên đồng xanh xinh xắn

Ta đi giữa quãng đời trông rất ngắn
Khổ đau nhiều may mẵn cũng đôi khi
Đêm không trăng gió lay động bờ mi
Em ngấn lệ sầu bi trong đêm tối...

Cất tiếng gọi tên em vang lạc lối
Thơ tình buồn anh vội viết hoang mê
Lùa ánh trăng bằng cánh gió chiều về
Hương lất phất ngô nghê hồn mở cửa

Nhắm mắt lại chẳng thấy gì chăng nữa
Kia trăng ơi !... hôm bữa vẫn miên man
Búp sen căng loang loáng thoảng mênh mang
Vò trầm giữ men tràn dâng hương ngát

Đêm nguyệt lộng khẽ khàng em tự hát
Lời ca êm sương dắt mỏng bên trăng
Đan bàn tay ta đi tận cung Hằng
Cho đoạn kết đêm băng hà vĩnh cửu

Nghe thảng thốt dang hai tay định níu
Trăng rơi rồi không chịu ngủ với ta
Lắng hương trinh nằm giữa cánh tay ngà
Cất tiếng gọi thiết tha tên em mãi...
Chưa phân loại
Uncategorized