Giống Tợ Tình Tôi

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng

Giống Tợ Tình Tôi

Biết lấy “tột cùng” thả ở đâu
Khi em sắp sửa bước qua cầu
Bao nhiêu kỷ niệm thời yêu dấu
Giờ chỉ còn đây trọn khối sầu!

Không gian như thể kéo đầy mây
Phủ bóng âm u khắp chỗ nầy
Từng chập ngọn lùa quơ lá rũ
Âm buồn xào xạc phả lên tai

Đã hết thật rồi chuỗi tháng năm
Đêm đêm hướng vọng dưới sao trăng
Ngày chờ cánh nhạn trao ngàn nhớ
Để giữa con tim trổi điệp đàn!

Chẳng còn thao thức dưới canh khuya
Nghĩ ngợi miên man việc cửa nhà
Học phận làm chồng, cha đám nhỏ
Bạc tiền, cơm áo, chuyện lo xa

Chắt mót, dụm dành đợi cưới xin
Biến thành tan nát cái niềm tin
Rồi đây một góc trời thu quạnh
Có kẻ đào chôn sợi chỉ tình…

Quán vắng chiều nay lặng lẽ ngồi
Nhìn theo thỉnh thoảng lá vàng rơi
Bao lần rụng xuống, bao nhiêu lá
Là thể bấy nhiêu nỗi ngậm ngùi

Mơn mởn hôm nào giỡn gió giông
Giờ đây tất cả lắc lư đong
Héo khô lác đác phơi nằm đó
Giống tợ tình tôi…Tím cõi lòng!


3/11/2018
Nguyễn Thành Sáng
Chưa phân loại
Uncategorized