Giây Phút Mơ Màng

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng

Giây Phút Mơ Màng

Thắm thoát qua rồi mấy chục năm
Dòng sông, bến đậu, sóng lăn tăn
Nhịp nhàng xuôi ngược đò đưa khách
Thanh thản vô tình mỗi sớm hôm...

Thế mà cảnh vật nhiều thay đổi
Bờ dốc nghiêng ngiêng dẫn mé chờ
Thuở ấy rong rêu đeo lác đác
Giờ đây xây bậc, bước êm rơ

Khoảng trống chơi vơi cận gốc dừa
Lúc trời vần vũ sắp rơi mưa
Người chờ, kẻ đợi gom vào đứng
Nay dựng mái che, đỡ khổ mùa...

Mỏng manh, nhấp nhố với đôi chèo
Rải rác đổi thành những hú kêu
Vun vút lẹ làng "Chân vịt" xoáy
Dưới bầu lồng lộng thoảng phiêu diêu...

Cô gái năm xưa, ánh dịu hiền
Đôi bờ má lúm, nở tròn duyên
Mỗi lần có dịp sang bên ấy
Như thể lâng lâng một nỗi niềm

Nàng đâu rồi nhỉ! Sao không thấy
Có phải theo chồng hoặc chuyển nơi
Để bến sông trăng buồn nước chảy
Lục bình sắc tím, lững lờ trôi...

Tôi lặng lẽ nhìn, dạ ngẩn ngơ
Hình xưa dĩ vãng tự bao giờ
Bâng khuâng, vương vấn vờn tâm não
Giây phút mơ màng mượn áng thơ...


27/09/2020
Nguyễn Thành Sáng
Chưa phân loại
Uncategorized