Tác giả: Nguyên Thạch
- 30/4 - Tâm sự loài chim biển
40 tuổi, anh "Giã từ vũ khí"
40 tuổi, vũ khí hết lên nòng
Súng đạn rỉ sét, anh phải bỏ không
40 tuổi, xụi nòng không còn bắn.
Anh giã từ vũ khí trong nỗi niềm cay đắng
Bởi bao ngàn đêm thức trắng triền miên
Cuộc sống dưới trào sản, vô cùng khốn khổ, nào gạo, nào tiền...
Nào nhũng nhiễu...nào đảo điên xã hội.
Bao nhiêu năm, anh tìm hoài không ra lối
Mà tương lai?
Thì quá đổi mờ xa
Anh sống một thể chế mà nay lo mất đất, mai mất nhà
Chung quanh, cả khối tập thể luôn kêu ca về nghèo đói...
Chị vợ của anh cũng teo gầy, xác xơ... nên không đòi hỏi
Chuyện gối chăn?
Không mòn mỏi, không đợi chờ!
Cuộc sống hôm nay?
Phải đối mặt với thực tế, không mộng mơ
Mà đời sống chẳng bến bờ hy vọng.
Anh lê lết kéo dài cuộc sống
40 năm "giải phóng" hỏi còn chi?
40 năm, chị cũng biệt kinh kỳ
40 năm trong buồn thảm, sầu bi
Giã từ vũ khí...bởi chẳng còn gì thơ mộng.
Nguyên Thạch
40 tuổi, anh "Giã từ vũ khí"
40 tuổi, vũ khí hết lên nòng
Súng đạn rỉ sét, anh phải bỏ không
40 tuổi, xụi nòng không còn bắn.
Anh giã từ vũ khí trong nỗi niềm cay đắng
Bởi bao ngàn đêm thức trắng triền miên
Cuộc sống dưới trào sản, vô cùng khốn khổ, nào gạo, nào tiền...
Nào nhũng nhiễu...nào đảo điên xã hội.
Bao nhiêu năm, anh tìm hoài không ra lối
Mà tương lai?
Thì quá đổi mờ xa
Anh sống một thể chế mà nay lo mất đất, mai mất nhà
Chung quanh, cả khối tập thể luôn kêu ca về nghèo đói...
Chị vợ của anh cũng teo gầy, xác xơ... nên không đòi hỏi
Chuyện gối chăn?
Không mòn mỏi, không đợi chờ!
Cuộc sống hôm nay?
Phải đối mặt với thực tế, không mộng mơ
Mà đời sống chẳng bến bờ hy vọng.
Anh lê lết kéo dài cuộc sống
40 năm "giải phóng" hỏi còn chi?
40 năm, chị cũng biệt kinh kỳ
40 năm trong buồn thảm, sầu bi
Giã từ vũ khí...bởi chẳng còn gì thơ mộng.
Nguyên Thạch