Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Em Buồn Làm Tôi Nhớ
Lặng lẽ tôi ngồi đọc lại thơ
Bài thơ em viết giữa khung mờ
Tuyết sương phủ trắng màu di ảnh
Một bức tranh buồn, nỗi xác xơ!
Em đi trên phố chỉ mình em
Ánh nhạt trăng vàng quyện trái tim
Héo hắt, cô đơn hòa vọng tưởng
Xót xa, quạnh quẽ quấn thuyền quyên
Cứ vẫn âm thầm nhẹ bước chân
Dẫu trời chẳng có chút màu xanh
Chỉ đông lạnh lẽo trùm lên vắng
Hoà lẫn mưa phùn vội vã tan
Em chẳng mặn mòi với tiết đông
Chỉ vì có đó tợ bằng không
Bởi niềm băng giá thêm băng giá
Buốt tái mà thôi, tím cõi lòng!...
Ảnh hình em cuối tợ sương pha
Một nét trang đài giống thuở xa
Đã khiến lòng tôi luôn nhớ mãi
Khoảng trời rực thắm sắc hồng hoa
Tôi đã yêu nàng, yêu biết bao
Đêm từng góp nhặt ánh vì sao
Điểm tô lóng lánh thêm tình mộng
Những tưởng tình duyên đến bạc đầu
Nào hay giữa sóng từng cơn gợn
Bị xám xa về bủa kín vây
Một mảnh nan thuyền đang nhẹ lướt
Quay cuồng, dập vỡ, nát tan thây…
15/3/2017
Nguyễn Thành Sáng
Lặng lẽ tôi ngồi đọc lại thơ
Bài thơ em viết giữa khung mờ
Tuyết sương phủ trắng màu di ảnh
Một bức tranh buồn, nỗi xác xơ!
Em đi trên phố chỉ mình em
Ánh nhạt trăng vàng quyện trái tim
Héo hắt, cô đơn hòa vọng tưởng
Xót xa, quạnh quẽ quấn thuyền quyên
Cứ vẫn âm thầm nhẹ bước chân
Dẫu trời chẳng có chút màu xanh
Chỉ đông lạnh lẽo trùm lên vắng
Hoà lẫn mưa phùn vội vã tan
Em chẳng mặn mòi với tiết đông
Chỉ vì có đó tợ bằng không
Bởi niềm băng giá thêm băng giá
Buốt tái mà thôi, tím cõi lòng!...
Ảnh hình em cuối tợ sương pha
Một nét trang đài giống thuở xa
Đã khiến lòng tôi luôn nhớ mãi
Khoảng trời rực thắm sắc hồng hoa
Tôi đã yêu nàng, yêu biết bao
Đêm từng góp nhặt ánh vì sao
Điểm tô lóng lánh thêm tình mộng
Những tưởng tình duyên đến bạc đầu
Nào hay giữa sóng từng cơn gợn
Bị xám xa về bủa kín vây
Một mảnh nan thuyền đang nhẹ lướt
Quay cuồng, dập vỡ, nát tan thây…
15/3/2017
Nguyễn Thành Sáng