Cũng Vẫn Hai Mùa...

Tác giả: Huyền Băng

Miền nam hai mùa mưa nắng,
Khi trời quạnh vắng với chút đông phong
Mưa thôi rơi giọt nắng đọng trên cành
Như réo gọi mùa xuân ơi, đến nhé !
Và trong xuân, ngàn hoa đua hé...
Cây đâm chồi, nảy lộc kết trái non.
Để cho ai những quả ngọt thơm ngon.
Dù xa cách bao năm lòng vẫn nhớ
Sợi nắng vàng rực rỡ...
Xứ sở quê mình mùa nắng ai ơi!

Rồi tháng tư mưa lại bắt đầu rơi,
Giọt vắn,giọt dài đẵm đường quê, chợ...
Mưa luôn làm bỡ ngỡ!
Người vội đi chưa kịp, mưa đã về
Nhờ giọt mưa cành lá lại xum xuê
Khói bụi nhơ cũng được gột nhờ mưa đến.

Cũng như hai mùa mưa nắng,
Cũng vào thời quạnh vắng tháng mười hai
Đạo Kito mùa vọng* đón, nhớ ngày
Ngày đấng Chúa bỏ ngôi trời xuống thế
Sống nghèo khổ đi khắp nơi dạy điều tử tế
Giúp con người lánh dữ, biết yêu nhau
Để được xem như sao trời tỏa sáng đêm thâu
Dẫn đường ai mù mờ trong đêm tối.

Tháng tư đến cho những ai lạc lối:
Lối lợi danh, lối ghét ganh, lối tình lạc mối,
Phục sinh* về như mưa gội ơn thiêng.
Gội đời ai, tẩy rửa hết ưu phiền
Về bên Chúa tìm bình yên trong tâm khảm.



* mùa vọng - đón Giáng sinh (tháng 12)



**mùa chay - đón Phục sinh (tháng 4)
Chưa phân loại
Uncategorized