Tác giả: Âu Tú Vân
Có một người chưa từng nói thương tôi
Chưa nắm bàn tay, chưa nhìn vào đôi mắt
Câu chuyện tình chung chưa bao giờ là sự thật
Mà sóng luân hồi xô đẩy bến xa xôi.
Có một người chưa từng nói yêu tôi
Chưa hôn mái tóc, chưa một lần ghì đôi môi thật chặt
Chưa cùng tôi băng qua những tháng ngày tất bật
Nhưng đã cho tôi niềm tin vào mọi thứ ở đời.
Có một người chưa từng lau giọt nước mắt tôi rơi
Chưa kể tôi nghe những quãng đời khó nhọc
Để cho tôi vô tình được một lần bậc khóc
Xoa dịu đi vết chai sần gặm nhấm với thời gian.
Có một người hiện hữu trong trái tim tôi rõ ràng
Tinh khiết như hoa sen rạng ngời như bắc đẩu
Đánh thức tình yêu hơn ba mươi năm dài tôi chôn giấu
Dạy cho tôi bíêt thế nào là chung thủy lẫn bao dung.
Có một người chỉ buồn thôi, tôi lại thấy đau đến tận cung.
Chưa nắm bàn tay, chưa nhìn vào đôi mắt
Câu chuyện tình chung chưa bao giờ là sự thật
Mà sóng luân hồi xô đẩy bến xa xôi.
Có một người chưa từng nói yêu tôi
Chưa hôn mái tóc, chưa một lần ghì đôi môi thật chặt
Chưa cùng tôi băng qua những tháng ngày tất bật
Nhưng đã cho tôi niềm tin vào mọi thứ ở đời.
Có một người chưa từng lau giọt nước mắt tôi rơi
Chưa kể tôi nghe những quãng đời khó nhọc
Để cho tôi vô tình được một lần bậc khóc
Xoa dịu đi vết chai sần gặm nhấm với thời gian.
Có một người hiện hữu trong trái tim tôi rõ ràng
Tinh khiết như hoa sen rạng ngời như bắc đẩu
Đánh thức tình yêu hơn ba mươi năm dài tôi chôn giấu
Dạy cho tôi bíêt thế nào là chung thủy lẫn bao dung.
Có một người chỉ buồn thôi, tôi lại thấy đau đến tận cung.