Tác giả: Trần Đức Phổ
Có một người vừa đánh mất tình yêu
Trái đắng cô đơn chín trời nắng hạ
Có con sáo sổ lồng bay vội vã
Bên kia vườn cất tiếng gọi tìm duyên
Có một người đi giữa nhớ và quên
Đang lặng lẽ bên dòng đời xuôi ngược
Đêm thức giấc, tay ố vàng khói thuốc
Bóng in hình hoài niệm thuở chung đôi
Có một người bên lở ngóng bên bồi
Con nước chảy vẫn hai bè trong đục
Chung một dòng sông không uống chung dòng nước
Nên đôi bờ là khỏang cách thiên thu
Có một người vừa tỉnh lúc đang mơ
Sương giá lạnh không bằng hồn giá lạnh
Những vì sao vẫn hồn nhiên lấp lánh
Như mắt người xưa ấy rất xa xăm
Có một người…lạc bước…cả trăm năm!
May 21, 2018
Trái đắng cô đơn chín trời nắng hạ
Có con sáo sổ lồng bay vội vã
Bên kia vườn cất tiếng gọi tìm duyên
Có một người đi giữa nhớ và quên
Đang lặng lẽ bên dòng đời xuôi ngược
Đêm thức giấc, tay ố vàng khói thuốc
Bóng in hình hoài niệm thuở chung đôi
Có một người bên lở ngóng bên bồi
Con nước chảy vẫn hai bè trong đục
Chung một dòng sông không uống chung dòng nước
Nên đôi bờ là khỏang cách thiên thu
Có một người vừa tỉnh lúc đang mơ
Sương giá lạnh không bằng hồn giá lạnh
Những vì sao vẫn hồn nhiên lấp lánh
Như mắt người xưa ấy rất xa xăm
Có một người…lạc bước…cả trăm năm!
May 21, 2018
Thơ cùng tác giả
Thơ tương tự
- Có Một Người (Sgalfder)
- Có Một Người (Mai Thúy Hải)
- Có Một Người (Thi Hạnh)
- Có Một Người (Bounthanh Sirimoungkhoune)
- Có Một Người (YÊU THOÁNG QUA)
- Có Một Người (Tocngan.HYTV)
- Có Một Người (VÕ QUANG HÂN)
- Có Một Người (Thích Đồng Nhật)
- Có Một Người ... (Hoa Nắng)
- Có Một Người Chỉ Một Người Thôi (YÊU THOÁNG QUA)