Cô Giáo Tây Nguyên

Tác giả: Phan Cửu Long

CÔ GIÁO TÂY NGUYÊN

Buồn vương trong mắt chiều nay
Ngậm ngùi em nhớ cái ngày ra đi ...

Cha cười mắt giấu điều chi
Anh lo túi xách, va-li, đi đường
Mẹ thì áo ấm, chăn, gương
Ở nơi heo hút, thương con xa nhà
Bạn bè lỉnh kỉnh những quà
Mấy trang địa chỉ để mà thư nhau
Riêng em lòng dạ nôn nao
Vui vì tự lập, trông vào bản thân
Buồn thương hoa cúc ngoài sân
Vắng em hoa có bâng khuâng rực vàng ...

Chiều nay, tắt nắng, ráng vàng
Có cô giáo nhỏ hai hàng lệ rơi
Núi đồi xanh thẩm, chim ơi
Rũ nhau về tổ, em tôi thêm buồn ...
Những đêm trời lạnh, mưa nguồn
Nằm nghe tiếng thở làng buôn, núi đồi
Ầm ào lá đổ, nước trôi
Nhớ hơi ấm Mẹ, ghế ngồi dáng Cha
Yêu nghề, yêu trẻ, con xa
Cô út nhỏng nhẻo, nay là giáo viên
.......

Thế mà đã mấy năm qua
Con chim, quả núi thiết tha ân tình
Bọn trẻ có cô giáo xinh
Phụ huynh thương lắm cái tình của cô
Người thì quả bí, trái ngô
Con gà, ít gạo tặng cô làm quà
Bây giờ em ít nhớ nhà
Thương những cặp mắt thật thà ngây thơ
Này là ít ổi, ít mơ
Nhân ngày Nhà Giáo ngây ngô chúc mừng ...

Gặp em lòng bổng sáng bừng
Anh xanh màu áo núi rừng : Thanh Niên
Thương em má lún đồng tiền
Bỏ nơi thành phố lên miền xa xôi
Ở đây nắng gió, núi đồi
Màu da rám nắng mặn mòi, thêm duyên
Đêm nay trăng sáng, rừng thiêng
Bập bùng ánh lửa tiếng chiêng, tiếng cồng
Em ngồi bên cạnh nhà rông
Long lanh đôi mắt cho lòng anh say

Hai ta mơ một ngày mai ...


15/11/2004
Phan Cửu Long
Chưa phân loại
Uncategorized