Chuyển Bước

Tác giả: Hồng Dương

Đêm sẽ tối khi đời sang tuổi úa
Cả nụ cười cũng chuyển bước nghiêng nghiêng
Dạ trầm tư mà tóc trắng tâm hiền
Hồn sáng sủa nửa miền phơi sương gió

Heo may cuốn cả mùi hương hoa cỏ.
Chỉ còn đây chiếc bóng của trăng tàn
Ta giật mình... thôi chết !... mộng vừa tan.
Lòng khúc chiết mà ngàn câu buông lỏng

Sang hèn đó... Giữa hai bờ trống rỗng
Chỉ riêng ta tâm bỗng nhói se buồn..
Cả đời đi khai phá cỏi càn khôn
Nay gặp lối cả nguồn tơ trắng muốt

Giàu cũng chết một con đường chỉ một
Nghèo không hư cái cốt cách trong người
Cả cười lên cho sỏi đá chơi vơi
Đêm sẽ sáng một trời sao lấp lánh...

Gặp lúc khó này có nên lãng tránh
Ôm vào lòng sao lạnh giá tương tư
Vai ê đau khúc ruột bấn tương nhừ
Hồn sẽ buốt nặng ư... thôi thì mặc

Tâm trí sạch thấy đời sao thật khác
Nhẹ hương tình đêm lạc cõi thiên thai
Chưa phân loại
Uncategorized