Tác giả: Quan Dương
Chiếc xe cũ buổi trưa trời trở
Chạy khật khù như một gã điên
Chận ngã tư. Đèn nheo mắt đỏ
một phút chờ. Đuối sức. Nằm yên
Người Mỹ đen thúc còi inh ỏi
Louisiana nắng rớt cháy đường
Chiếc xe chảy mồ hôi nhễ nhại
Nép bên lề đất khách người dưng
Ta mò mẫm dưới gầm đống sắt
bắt mạch tìm căn bệnh kê toa
Thoảng giữa đời tiếng ho khúc khắc
ta và xe. Hai đứa bệnh già
Quãng trên đầu khoảng trời bát ngát
Lót dưới lưng một nhúm cỏ mềm
chung quanh ta rừng người xuôi ngược
đọng trong hồn vết sẹo khó quên
ngửa lòng tay xem còn gì đậu
thấy gì đâu ngoài nhúm gân chùng
(đậm dấu tích chất chồng của tuổi)
Có còn ai theo kẻ mạt cùng?
Ta khác chi một loài xe cũ
Bám thời gian lây lất sống mòn
Nợ núi sông. Gia đình. Cơm áo
giữa cuộc đời hữu hạn vô phương
Quan Dương
Chạy khật khù như một gã điên
Chận ngã tư. Đèn nheo mắt đỏ
một phút chờ. Đuối sức. Nằm yên
Người Mỹ đen thúc còi inh ỏi
Louisiana nắng rớt cháy đường
Chiếc xe chảy mồ hôi nhễ nhại
Nép bên lề đất khách người dưng
Ta mò mẫm dưới gầm đống sắt
bắt mạch tìm căn bệnh kê toa
Thoảng giữa đời tiếng ho khúc khắc
ta và xe. Hai đứa bệnh già
Quãng trên đầu khoảng trời bát ngát
Lót dưới lưng một nhúm cỏ mềm
chung quanh ta rừng người xuôi ngược
đọng trong hồn vết sẹo khó quên
ngửa lòng tay xem còn gì đậu
thấy gì đâu ngoài nhúm gân chùng
(đậm dấu tích chất chồng của tuổi)
Có còn ai theo kẻ mạt cùng?
Ta khác chi một loài xe cũ
Bám thời gian lây lất sống mòn
Nợ núi sông. Gia đình. Cơm áo
giữa cuộc đời hữu hạn vô phương
Quan Dương