Cảm Nhận Một Bài Thơ

Tác giả: Phạm Hoàng Tuyên

Tôi vô tình đọc được một bài thơ
Viết về tình yêu của hai người trên mạng
Chẳng biết họ quen nhau đã bao nhiêu ngày tháng
Và sự mặn nồng đạt đến mức nào chưa

Nhưng dường như là một mối tình thừa
Khi cả hai đã có chồng có vợ
Họ say mê buộc ràng nhau duyên nợ
Sâu thẳm trong lòng họ luôn sợ mất nhau

Họ là những người đã nếm lắm thương đau
Khi cuộc sống có bao giờ toại ý
Hạnh phúc gia đình họ cố đào chẳng thấy
Chợt nhận ra nhau giữa muôn triệu con người

Bỗng một ngày lòng cảm thấy chơi vơi
Thức tỉnh lương tri và trái tim xúc động
Chợt nhận ra giữa biển đời sâu rộng
Hạnh phúc quanh đây thôi, đừng tìm kiếm xa vời

Họ nhìn nhau mà dòng lệ tuôn rơi
Người đàn ông đã khuyên bằng những lời êm dịu nhất
" Về đi em, về chăm lại một gia đình sắp mất
Những đứa con thơ và người mà em vẫn luôn gọi đó là chồng.

Về đi em và nén lại nỗi nhớ mong
Về ấp lạnh quạt nồng men hương lửa!
Anh cũng vậy thôi vì không quyền chọn lựa
Dẫu yêu nhau nhưng đã muộn nửa cuộc đời.

Em hãy về, ta dừng lại ở đây thôi
Anh không thể...(dù trái tim tan vỡ)"
Tôi đã vô tình cảm nhận được một bài thơ
Viết về tình yêu của hai người đang dừng lại

Họ đến với nhau mà niềm riêng khắc khoải
Cảm thấy dối lòng dù yêu thật tận đáy tim.
____________________________________
PHT.Phố huyện chiều mưa
Chưa phân loại
Uncategorized