Cà Phê Đăng...

Tác giả: Hồng Dương

Cà phê đắng như tình đời chất nặng
Nặng tâm hồn lại lắng đọng nhớ nhung
Ly cà phê trong đêm vắng lao lung
Gõ từng nhịp lạnh lùng vào tình muộn…

Em đã hát thả lời ca gió cuốn
Em đã xây ước muốn dệt cung tình
Nhưng tình đời xoay vỡ nát môi xinh
Xa biền biệt bóng hình mình thương nhớ

Anh vẫn thế để khung trời sầu vỡ
Thật vô tình buông lỡ một bàn tay
Thật vô tâm nhìn lọn tóc bay bay
Trong chiều muộn lắt lay con tim héo

Trong cách biệt hỏi đường xa mấy nẻo
Phương trời nào mây kéo đến chiều mưa
Đôi mắt nào còn say đắm như xưa
Khung trời mộng lại vừa long lanh sáng…

Thơ tình viết lời yêu còn mang máng
Anh bảo rằng em rạng trái tim anh
Đôi mắt đen rực sáng đến long lanh
Sao bất chợt giờ thành màn sương thấm

Anh có hiểu qua bao lần suy ngẫm
Em biết rồi hoa cẩm chướng là em
Để bây giờ lệ vỡ nát môi mềm
Cà phê đắng… bao đêm rồi anh nhỉ ?....
Chưa phân loại
Uncategorized