Tác giả: Thiết Dương
BIỆT TÌNH XUÂN
(Thập thủ, liên hoàn)
1
Ảo diệu linh huyền thật ngất ngây
Hồn sơn vía thủy ngự nơi nầy
Dòng hoang đưa nắng thầm xuôi bể
Tùng thắm vươn cành nhẹ cõng mây
Diễm lệ bồng lai âm suối vẳng
Bình yên thánh địa nếp voan bày
Nghe bờ ái động dâng phơi phới
Mộ cảnh ươm tình mãi đắm say
2.
Mộ cảnh ươm tình mãi đắm say
Rừng sâu lũng thẳm quyến trai này
Lòng đau đáu giữ bài thi ngỏ
Dạ thiết tha chờ phiến nhạc bay
Tựa liễu mơ màng bên ngọc sáng
Rằng đêm thổn thức dưới trăng gầy
Ai gieo nốt lặng êm đềm quá
Vũ trụ giao hòa mặc sức quay
3.
Vũ trụ giao hòa mặc sức quay
Bâng khuâng lãng tử bước mê này
Ngõi trèo tới nóc vày sương phủ
Muốn vượt lên đồi hứng gió bay
Nhiệt huyết căng bầu dào dạt mở
Càn khôn nặng túi chứa chan bày
Mà ta háo hức mời duyên nữ
Bởi rất yêu rồi mộng có hay.
4
Bởi rất yêu rồi mộng có hay
Bông thơm cỏ lạ ngẩn ngơ này
Giang đầu mộc trúc dìu thanh vọng
Biển vĩ phong cầm hợp khúc say
Lữ thứ tần ngần khi mắt đẩy
Giai nhân nũng nịu lúc môi bày
Con tim nhận lãnh nào nghi hoặc
Là khối chân tình ấm áp thay.
5.
Là khối chân tình ấm áp thay
Đồng quê thắm thiết vạn hoa bày
Chăn trâu thổi sáo gành lau sậy
Gánh bắp gùi hành lối cỏ may
Vạt khói lam chiều chao bến nọ
Màn hơi trắng vực níu hương này
Thẹn thùng điểu hát du dương nhỉ
Vuốt phím so đàn lả lướt say
6.
Vuốt phím so đàn lả lướt say
Trao nhau hạnh phúc giữa thôn này
Chàng nâng cọ vẽ điền tranh ước
Kẻ dẫn cung hòa chắp cánh bay
Vũ trụ nghiêng mình câu sóng hỏi
Trần gian ngả mũ tiếng thơ bày
Tinh trà mỹ tửu thời lai láng
Thỏa kiếp mong tầm đã bấy nay.
7.
Thỏa kiếp mong tầm đã bấy nay
Miên man xướng họa lãng quên ngày
Nhưng rồi một sớm xa nàng hỡi
Để lại trăm chiều khổ mệnh thay
Lá chết cùng kỳ mưa lũ phủ
Mùa trôi với tuyết bão giông bày
Thôi đành vay chén nguôi sầu tự
Nuối tiếc canh vui ngắn ngủi này
8.
Nuối tiếc canh vui ngắn ngủi này
Ân nồng nghĩa cả hững hờ bay
Chim về núi nhạn người chia rẽ
Nguyệt bỏ hồ tiên nước đọa đày
Phá thạch trên ngàn đau đớn hỡi
Chôn cầm đáy mộ bẽ bàng thay
Ơi trang quá vãng như huyền thoại
Gặm nhấm tâm can đến mọi ngày
9.
Gặm nhấm tâm can đến mọi ngày
Ngục tù dâu bể phũ phàng thay
Xoay tìm dáng lụa ngời gương ấy
Song vướng làn gai mịt ngõ nầy
Ý tại vô thường canh cánh vọng
Thân từ hữu thổ dễ dàng bay
Vì chưng định mệnh đày nhân thế
Kề lưỡi oan khiên nghịch cảnh bày
10.
Kề lưỡi oan khiên nghịch cảnh bày
Thu tàn đông vãng giáng men cay
Tâm tư khắc khoải hồ vương nhớ
Kỷ niệm mênh mang cứ trải bày
Bẻ bút hờn văn bao nỗi gượng
Quên đời mượn rượu mấy niềm say
Hoàng hôn chênh chếch miền nao nhỉ
Rủ bóng xuân đi biệt chuyến này.
Thiet Duong _ 10/01/2016
(Thập thủ, liên hoàn)
1
Ảo diệu linh huyền thật ngất ngây
Hồn sơn vía thủy ngự nơi nầy
Dòng hoang đưa nắng thầm xuôi bể
Tùng thắm vươn cành nhẹ cõng mây
Diễm lệ bồng lai âm suối vẳng
Bình yên thánh địa nếp voan bày
Nghe bờ ái động dâng phơi phới
Mộ cảnh ươm tình mãi đắm say
2.
Mộ cảnh ươm tình mãi đắm say
Rừng sâu lũng thẳm quyến trai này
Lòng đau đáu giữ bài thi ngỏ
Dạ thiết tha chờ phiến nhạc bay
Tựa liễu mơ màng bên ngọc sáng
Rằng đêm thổn thức dưới trăng gầy
Ai gieo nốt lặng êm đềm quá
Vũ trụ giao hòa mặc sức quay
3.
Vũ trụ giao hòa mặc sức quay
Bâng khuâng lãng tử bước mê này
Ngõi trèo tới nóc vày sương phủ
Muốn vượt lên đồi hứng gió bay
Nhiệt huyết căng bầu dào dạt mở
Càn khôn nặng túi chứa chan bày
Mà ta háo hức mời duyên nữ
Bởi rất yêu rồi mộng có hay.
4
Bởi rất yêu rồi mộng có hay
Bông thơm cỏ lạ ngẩn ngơ này
Giang đầu mộc trúc dìu thanh vọng
Biển vĩ phong cầm hợp khúc say
Lữ thứ tần ngần khi mắt đẩy
Giai nhân nũng nịu lúc môi bày
Con tim nhận lãnh nào nghi hoặc
Là khối chân tình ấm áp thay.
5.
Là khối chân tình ấm áp thay
Đồng quê thắm thiết vạn hoa bày
Chăn trâu thổi sáo gành lau sậy
Gánh bắp gùi hành lối cỏ may
Vạt khói lam chiều chao bến nọ
Màn hơi trắng vực níu hương này
Thẹn thùng điểu hát du dương nhỉ
Vuốt phím so đàn lả lướt say
6.
Vuốt phím so đàn lả lướt say
Trao nhau hạnh phúc giữa thôn này
Chàng nâng cọ vẽ điền tranh ước
Kẻ dẫn cung hòa chắp cánh bay
Vũ trụ nghiêng mình câu sóng hỏi
Trần gian ngả mũ tiếng thơ bày
Tinh trà mỹ tửu thời lai láng
Thỏa kiếp mong tầm đã bấy nay.
7.
Thỏa kiếp mong tầm đã bấy nay
Miên man xướng họa lãng quên ngày
Nhưng rồi một sớm xa nàng hỡi
Để lại trăm chiều khổ mệnh thay
Lá chết cùng kỳ mưa lũ phủ
Mùa trôi với tuyết bão giông bày
Thôi đành vay chén nguôi sầu tự
Nuối tiếc canh vui ngắn ngủi này
8.
Nuối tiếc canh vui ngắn ngủi này
Ân nồng nghĩa cả hững hờ bay
Chim về núi nhạn người chia rẽ
Nguyệt bỏ hồ tiên nước đọa đày
Phá thạch trên ngàn đau đớn hỡi
Chôn cầm đáy mộ bẽ bàng thay
Ơi trang quá vãng như huyền thoại
Gặm nhấm tâm can đến mọi ngày
9.
Gặm nhấm tâm can đến mọi ngày
Ngục tù dâu bể phũ phàng thay
Xoay tìm dáng lụa ngời gương ấy
Song vướng làn gai mịt ngõ nầy
Ý tại vô thường canh cánh vọng
Thân từ hữu thổ dễ dàng bay
Vì chưng định mệnh đày nhân thế
Kề lưỡi oan khiên nghịch cảnh bày
10.
Kề lưỡi oan khiên nghịch cảnh bày
Thu tàn đông vãng giáng men cay
Tâm tư khắc khoải hồ vương nhớ
Kỷ niệm mênh mang cứ trải bày
Bẻ bút hờn văn bao nỗi gượng
Quên đời mượn rượu mấy niềm say
Hoàng hôn chênh chếch miền nao nhỉ
Rủ bóng xuân đi biệt chuyến này.
Thiet Duong _ 10/01/2016