Tác giả: Bùi Thành Công
Anh nhớ em quá cũng như không
Giờ em. em hạnh phúc bên chồng
Quên anh đi nhé. Người ngu dốt
Mộng buồn ngày ấy thả trôi sông
***************************************
Kẻ lái đò đi hành khách chờ
Đò giờ đã đậu bến trăng mơ
Khách kia thờ thẫn nhìn cô lái
Cô lái đi rồi. Khách ngẩn ngơ
Hành khách vẫn chờ bến cô liêu
Chỉ làn gió lạnh cỏ liêu xiêu
Biết bao giờ bến cô lái mới
Để lòng lữ khách Trải bao điều
Đò đi trôi dọc ở bên sông
Cô lái ơi cô đã có chồng?
Cô lái bảo rằng: ( tôi chưa có)
Còn người lữ khách vợ có không?
Lữ khách thật buồn nước mắt rơi?
Cô lái đò ơi chuyện xa vời
Tiền tài không có công danh nát
Thì sao dám tính :kiếm bạn đời
Chiếc đò im lặng trôi trên sông
Người thì ko vợ kẻ không chồng
Hai người không nói không ai nói
Vỡ òa câm lặng giấc mơ hồng
Giờ em. em hạnh phúc bên chồng
Quên anh đi nhé. Người ngu dốt
Mộng buồn ngày ấy thả trôi sông
***************************************
Kẻ lái đò đi hành khách chờ
Đò giờ đã đậu bến trăng mơ
Khách kia thờ thẫn nhìn cô lái
Cô lái đi rồi. Khách ngẩn ngơ
Hành khách vẫn chờ bến cô liêu
Chỉ làn gió lạnh cỏ liêu xiêu
Biết bao giờ bến cô lái mới
Để lòng lữ khách Trải bao điều
Đò đi trôi dọc ở bên sông
Cô lái ơi cô đã có chồng?
Cô lái bảo rằng: ( tôi chưa có)
Còn người lữ khách vợ có không?
Lữ khách thật buồn nước mắt rơi?
Cô lái đò ơi chuyện xa vời
Tiền tài không có công danh nát
Thì sao dám tính :kiếm bạn đời
Chiếc đò im lặng trôi trên sông
Người thì ko vợ kẻ không chồng
Hai người không nói không ai nói
Vỡ òa câm lặng giấc mơ hồng