Tác giả: Trinhcamle
Bởi vì người mượn ca dao
Ầu ơ cùng với trăng sao mây ngàn
Gặp hôm hồn dạo lang thang
Bất ngờ nghe được ngỡ ngàng…tương tư
Kể từ dạo ấy đến chừ
Tôi chiêm bao giữa lời ru ngọt ngào
Nắng vàng đùa gió lao xao
Ôm túi thơ bước lạc vào liêu trai
Bởi ca dao hay vì ai
Trao mật ngọt ướp hình hài ngày xưa
Gợi về cái thuở đong đưa
Ầu ơ…ơi ạ… che vừa nỗi đau
Lối đời hun hút thẳm sâu
Trước bao ngã rẽ…về đâu ngập ngừng ?
Lời ru xoa dịu rưng rưng
Tôi đứng dậy giữa vui mừng tình thân
Giang hồ thả bước phù vân
Tự nhiên bắt gặp câu vần ấm êm
Của người bay giữa trời đêm
Cho tôi chân cứng đá mềm vượt qua
Ầu ơ cùng với trăng sao mây ngàn
Gặp hôm hồn dạo lang thang
Bất ngờ nghe được ngỡ ngàng…tương tư
Kể từ dạo ấy đến chừ
Tôi chiêm bao giữa lời ru ngọt ngào
Nắng vàng đùa gió lao xao
Ôm túi thơ bước lạc vào liêu trai
Bởi ca dao hay vì ai
Trao mật ngọt ướp hình hài ngày xưa
Gợi về cái thuở đong đưa
Ầu ơ…ơi ạ… che vừa nỗi đau
Lối đời hun hút thẳm sâu
Trước bao ngã rẽ…về đâu ngập ngừng ?
Lời ru xoa dịu rưng rưng
Tôi đứng dậy giữa vui mừng tình thân
Giang hồ thả bước phù vân
Tự nhiên bắt gặp câu vần ấm êm
Của người bay giữa trời đêm
Cho tôi chân cứng đá mềm vượt qua