Tác giả: Đỗ Mỹ Loan
Ngày mùa thu nắng dịu
Bất chợt mình gặp nhau
Nghe trời đất đổi màu
Niềm vui như òa vỡ
Nắng rực vàng nhung nhớ
Đậu xuống bờ vai mềm
Lời ru ai êm đềm
Mượn vần câu lục bát
Bất chợt hương trời đất
Ngan ngát tỏa bên đời
Bất chợt nở nụ cười
Tưới vào miền khô cạn
Bất chợt cơn gió thoảng
Thổi vào hồn thơ bay
Cho chiều xuống lắt lay
Ngày mùa đông vừa tới…
Bất chợt mình gặp nhau
Nghe trời đất đổi màu
Niềm vui như òa vỡ
Nắng rực vàng nhung nhớ
Đậu xuống bờ vai mềm
Lời ru ai êm đềm
Mượn vần câu lục bát
Bất chợt hương trời đất
Ngan ngát tỏa bên đời
Bất chợt nở nụ cười
Tưới vào miền khô cạn
Bất chợt cơn gió thoảng
Thổi vào hồn thơ bay
Cho chiều xuống lắt lay
Ngày mùa đông vừa tới…
Thơ cùng tác giả
Thơ tương tự
- Bất An (Lê Cảnh Tiến)
- Bất An 2 (Lê Cảnh Tiến)
- Bất Bạo Động? (Nguyên Thạch)
- Bắt Bẻ Làm Gì (Donna Mai Hồng Thu)
- Bất Biến (Thi Lâm)
- Bất Biến Một Niềm Tin (Dã Tràng Cát)
- Bất Bình Đẳng Là Nguyên Nhân Dẫn Đến Mọi Xung Đột Ở Trong, (Mr.Smile)
- Bát Bộ Liên Hoàn - Độc Ẩm (Hoàng Vũ Luân)
- Bắt Bóng (Tô Chí Tự)
- Bát Canh Rau Cải (Trần Đức Phổ)