Bạn Cũ Thâm Tình

Tác giả: Quan Dương

Tặng Điền, Xin, Bình

Chicago Mấy thằng bạn cốt đột
Đưa đón nhau làm ồn cả phi trường
Bạn cũ bao nhiêu năm gặp lại
Không ồn mới là chuyện khó tin

Thành phố chan đèn tràn sân cảng
Cao ốc chen vai đứng ngó trời
Gặp lại tha hồ tuôn lênh láng
Toàn tiếng chửi thề thiệt sướng tai

Tấm hình bốn đứa lần về phép
Một chín bảy mươi đứng chụp chung
Khi chụp bố đứa nào biết trước
Có một ngày cùng biệt xứ lưu vong

Mới đó đã bạc đầu hết ráo
Y như phim kiếm hiệp của Tàu
Tuổi trẻ trôi như đôi giày quá khổ
Xỏ cẳng này cà thọt mẹ cẳng kia

Mới đó đã qua thời chinh chiến
Bình Khê, Phan Thiết, Phan Rang
Kỹ niệm cũ dòn như cái bánh tráng
Bẻ mé nào cũng thấy chao nghiêng

Giữa phố này lại nhớ về phố nọ
Không biết mấy thằng có giống ta
Nhớ cầu Trạm con cá rô mắc lưỡi
Quậy tuổi thơ bì bõm suốt mùa hè

Nhớ bến ông Đùm bơi qua Vĩnh Phú
Ánh điện vàng soi bóng nước cầu Dinh
Tuổi thơ bơi giữa dòng khói lửa
Thí mạng cùi trời đất nỡ làm thinh

Chiếc cầu sắt dang đầu phơi gió
Nơi em ngồi giặt áo mỗi trưa
Thời nứt mắt biết yêu đâu biết tỏ
Đêm về gặm bút nát nhừ thơ

Mệnh số trong tầm xoay trời đất
Ta bỏ Phước Đa làm kẻ phụ tình
Lêu lổng như ta hơi đâu thương tiếc
Không nên nghĩa vợ chồng, may phước cho em

Bạn cũ lâu ngày gặp lại
Khói đu ngộp thở những lon bia
Đem chuyện đời xưa chất thành đống củi
Đốt hoài cháy không hết cơn mơ

Thoa muỗng hẹ xanh lên chiếc bánh nậm
Em khoe ta đặc sản Ninh Hòa
Cắn miếng nem chua, tép tỏi kèm tình bạn
Kể chuyện lao tù uống nước lã cầm hơi

Nhắc tên thằng Liệu còn kẹt lại
Tử sinh chưa kịp đặt canh bài
Cánh cửa thời gian đã vội vàng khép kín
Đành làm chiếc lá níu trời bay

Ngã ba Ninh Hòa lên Dục Mỹ
Nắng bò quanh trán nứt đời sau
Cái bùng binh chỉ to bằng lỗ mũi
Đi hoài không giáp hết vòng đau

Bốn thằng nhìn tóc điểm lên tóc
Từng sợi muối tiêu bay lòa xòa
Gió Chicago sáng sớm hé cánh cửa
Thổi bùi ngùi rụng xuống tách cà phê


Chicago 25.05.2002
Quan Dương
Chưa phân loại
Uncategorized