Âm Vang Tức Tưởi

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng

Âm Vang Tức Tưởi

Ta gắng vượt bóng trời rực nóng
Giữa cát vàng hực bỏng đôi chân
Đồi hoang xoè nhánh tiến lần
Chẳng hề nghĩ ngợi xác thân phạc phờ...

Bước chầm chậm, chơ vơ, thui thủi
Chập chờn loang mảng tối bờ mi
Từng hồi tấc dạ thầm thì
Ôi thôi! Cứ mặc, cố đi nhé người...

Rồi cũng đến... Để rồi lắm lúc
Quán ven đường giây phút đăm chiêu
Nhìn kia xe cộ dập dìu
Tim dâng thổn thức, bao điều đắng cay

Thuở năm tháng ai say chè chén
Ai thênh thang làm én trùng dương
Còn đây quạnh quẽ mảnh vườn
Cành đau héo lá, đất buồn rêu phong

Thuyền lặng lẽ xuôi dòng nước bạc
Mạnh bung chèo nương lắc đẩy đưa
Bến dừng tít tận ngàn xa
Sương giăng mù mịt, ngân nga nỗi niềm

Nét rạng rỡ, nụ hiền xuân trẻ
Cánh thời gian đã xé mất rồi
Chỉ còn kẻ nứt vành môi
Đọng màu tím ngắt, ngậm ngùi tái tê...

Giờ tất cả những gì dĩ vãng
Dưới thu chiều bảng lảng, mây treo
Hình như văng vẳng tiếng kêu
Âm vang tức tưởi, sao diều đứt dây...


15/1/2020
Nguyễn Thành Sáng
Chưa phân loại
Uncategorized