Tác giả: Thiên Ân
VU VƠ VỚI BIỂN
Em ngồi một mình trước biển
Nghe sóng và bờ xô nhau
Nghe dòng thời gian tan biến
Nghe từng rơi lệ thương đau
Em ngồi muôn chiều không nói
Tóc bay vội vã theo mùa
Bờ cát hờn hờn tủi tủi
Chào em cô bé ngày xưa!
Em ngồi biển chiều bỗng hát
Vu vơ mấy khúc nhạc tình
Êm êm dạt dào bờ cát
Mềm mại một bàn tay xinh
Em ngồi nhẹ nhàng trên đá
Bàn chân rong ruổi đường trần
Gió mưa bên bờ mùa hạ
Hồn bay giấc mộng tuổi xuân
Em ngồi hồn nhiên tươi trẻ
Nắng chưa phai bóng biển chiều
Ngày đi bao điều mới mẻ
Cho đời gom góp thương yêu
Em ngồi đời lên tiếng gọi
Hải âu phiêu bạt nơi nào?
Con người ắp đầy giận dỗi
Xin thời gian hãy qua mau!
Ân Thiên ( Bình Dương)
Em ngồi một mình trước biển
Nghe sóng và bờ xô nhau
Nghe dòng thời gian tan biến
Nghe từng rơi lệ thương đau
Em ngồi muôn chiều không nói
Tóc bay vội vã theo mùa
Bờ cát hờn hờn tủi tủi
Chào em cô bé ngày xưa!
Em ngồi biển chiều bỗng hát
Vu vơ mấy khúc nhạc tình
Êm êm dạt dào bờ cát
Mềm mại một bàn tay xinh
Em ngồi nhẹ nhàng trên đá
Bàn chân rong ruổi đường trần
Gió mưa bên bờ mùa hạ
Hồn bay giấc mộng tuổi xuân
Em ngồi hồn nhiên tươi trẻ
Nắng chưa phai bóng biển chiều
Ngày đi bao điều mới mẻ
Cho đời gom góp thương yêu
Em ngồi đời lên tiếng gọi
Hải âu phiêu bạt nơi nào?
Con người ắp đầy giận dỗi
Xin thời gian hãy qua mau!
Ân Thiên ( Bình Dương)