Tác giả: Ngô Quốc Việt
Vợ người má phấn môi son
Vợ ta ngắm kỹ như con khỉ già
Vợ người áo lượt quần là
Vợ ta quần áo giống bà ăn xin
Vợ người mắt sáng lung linh
Vợ ta liếc mắt rung rinh cửa nhà
Vợ người thơm ngát nước hoa
Vợ ta mà ngửi toàn là mồ hôi
Vợ người gợi cảm đôi môi
Vợ ta cũng có cặp môi thâm sì
Vợ người ăn nói nhu mì
Vợ ta đốp chát chẳng bì con trai
Vợ người đi đứng khoan thai
Vợ ta hấp tấp như ai giành phần
Vợ người cao gót mười phân
Vợ ta dép bệt cứ mần tới thôi
Vợ người cao vút núi đồi
Vợ ta bằng phẳng điểm đôi quýt còi
Vợ người da dẻ sáng ngời
Vợ ta thì thích lên đời Phi Châu
Vợ người óng mượt mái đầu
Vợ ta tóc để chim câu làm nhà
Vợ người thánh thót thiết tha
Vợ ta cất giọng như là vịt kêu
Vợ người ăn uống như mèo
Vợ ta ngấu nghiến như heo đói lòng
Vợ ta ngắm kỹ như con khỉ già
Vợ người áo lượt quần là
Vợ ta quần áo giống bà ăn xin
Vợ người mắt sáng lung linh
Vợ ta liếc mắt rung rinh cửa nhà
Vợ người thơm ngát nước hoa
Vợ ta mà ngửi toàn là mồ hôi
Vợ người gợi cảm đôi môi
Vợ ta cũng có cặp môi thâm sì
Vợ người ăn nói nhu mì
Vợ ta đốp chát chẳng bì con trai
Vợ người đi đứng khoan thai
Vợ ta hấp tấp như ai giành phần
Vợ người cao gót mười phân
Vợ ta dép bệt cứ mần tới thôi
Vợ người cao vút núi đồi
Vợ ta bằng phẳng điểm đôi quýt còi
Vợ người da dẻ sáng ngời
Vợ ta thì thích lên đời Phi Châu
Vợ người óng mượt mái đầu
Vợ ta tóc để chim câu làm nhà
Vợ người thánh thót thiết tha
Vợ ta cất giọng như là vịt kêu
Vợ người ăn uống như mèo
Vợ ta ngấu nghiến như heo đói lòng