Tuyết Phượng

Tác giả: Typn Huỳnh

Tuyết mùa đông, ôi tuyết sầu ảm đạm
Đơn sắc màu, trắng phủ khắp thế gian
Trắng hoang mang, không gian đầy lạnh lẽo
Lặng lẽ tìm, vô vọng…..ấm áp ơi!

Phượng mùa hạ, phượng ơi sao rực lửa?!
Phải vươn mình dưới cái nắng chang chang
Cả không gian thênh thang như biển lửa
(Bởi) Ánh đỏ kia bùng cháy dưới sắc vàng
Thế nên…..
Tôi ước gì tuyết rơi vào mùa hạ
Tuyết vào hạ tuyết sẽ chóng tan mau
Nhưng……..
Đông không sầu bởi màu tuyết phau phau
Hạ sung sướng, phượng không hừng hực lửa
Tuyết vào hạ tuyết thật là ấm áp
Tuyết ánh hồng lên sắc thắm phượng rơi
Phượng cùng tuyết, phượng xinh thêm gấp bội
Phượng ấp e, che chở nhụy tuyết tươi

Tay khẽ chớm đón hoa tuyết vui cười
Tuyết không vội tan nhanh theo dòng nước
Tuyết uốn mình chợt thành dòng tha thướt
Gió vi vu tuyết đượm mát hương trời

Ta cúi xuống khẽ nhặt cánh phượng rơi
Phượng ấm áp, long lanh cùng hoa tuyết
Tuyết và phượng song song cùng sánh bước
Đẹp làm sao…hồn tôi đượm bâng khuâng……………

Choàng tỉnh giấc, ước mơ là mơ ước
Hồn thơ tôi đã bay quá xa rồi
Ô không! Tuyết vào hạ tuyết vẫn sống đấy thôi
Chỉ là ta cần tim để cảm nhận

Nắng sẽ dịu hơn khi hòa quyện cùng tuyết
Tuyết mau tan óng ánh những hạt vàng
Tuyết thành mưa trong ánh nắng huy hoàng
Cơn mưa nắng làm mùa hè thêm tuyệt!
[Typn]
11/09/2012, gửi tặng người cùng tên với bài thơ
Chưa phân loại
Uncategorized