Từ Liêu Trai Có Một Sương Phụ

Tác giả: Nguyệt Thảo

Cây buồn vẫy gió buồn theo
hồn ai níu mảnh mây treo ngang trời
gió buồn rung lá buồn rơi
gốc mai sau có nằm phơi cội nguồn

thuyền trôi nước đáy sông còn
nhớ bao nhiêu để sóng mòn xô nhau
khôn nguôi tóc ngủ trên đầu
xoa tay vuốt bóng dưới cầu đục trong

người xa / cách một dặm lòng
như đầu sông cách một giòng /cuối sông
chong đèn nhắc lửa thu đông
giữa chăn gối cũ giường không ấm giường

đêm này tôi lại nhìn gương
từ liêu trai có một sương phụ về

Nguyệt Thảo


(Nguồn: thivien.net được đăng bởi chính tác giả)
Chưa phân loại
Uncategorized