Trung Thu Nhớ Trẻ...

Tác giả: Huyền Băng

Mỗi độ trăng thu về
Tôi lại nhớ đến em
Một trẻ thơ bất hạnh
Khiếm khuyết lúc chào đời
Em khó nói khó cười
Em không thể hội nhập
Em tách biệt mọi người
Em luôn luôn ngờ vực
Không tìm thấy niềm vui!
………………
Tôi được đến bên em
Ngồi dạy em mấy lời
Bài ca đêm trăng tỏ
Mắt em long lanh rõ
Ngời lên một niềm vui
Em ngờ nghệch ca theo
Tay cũng vỗ nhịp đều
Theo lời ca tôi hát

"Tết trung thu đốt đèn…"

Em thích tôi từ đó
Với bài ca trẻ thơ
Với bàn tay gần gủi !
Trong tâm hồn thơ dại
Trong tâm tưởng lạc loài
Một chút cảm thông thôi
Em thấy nhiều an ủi …

Giờ em đã lớn rồi
Em cách tôi nửa trời
Nhưng em tôi giỏi lắm …
Được xã hội đỡ nâng,
Dạy em học, em nói
Tạo cho em việc làm
Thắp cho em niềm tin
Đời mình không vô dụng

Cũng là chút cảm thông
Để đời thôi bớt khổ
Cũng là chút gần gủi
Để chia xẻ tình thương
Hỡi những ai bình thường
Hãy cho đời ý nghĩa …
Chưa phân loại
Uncategorized